Tác giả ảnh: Penkdix Palme |
Những ngày cuối mùa khô này, con ve đậu đâu
đó trong những rẫy cà phê kêu báo hiệu trời đã sáng. Khi ánh nắng bắt đầu hé
chào ban mai, anh nông dân nổ chiếc xe Super Cub giọt lệ đời cũ chạy ra rẫy
đánh chồi non mới mọc. Anh để dành chất dinh dưỡng trong đất để nuôi trái chứ
không cho cây nuôi chồi mới. Từ tháng mười năm ngoái đến nay, chẳng có trận mưa
nào ra tấm ra món. Cái nắng đỏ gắt như nung anh. Mồ hôi ướt hết lưng áo lao
động đã xỉn màu của anh.
Anh ngước mắt lên nhìn tán cây, chợt sung
sướng trong lòng khi thấy nhiều con sâu chiếu đang bò lổm ngổm từ dưới đất lên
cây. Nó đi tránh mưa đấy. Cả tháng nay, những con kiến đã đục các khe nứt của
cái sân xi măng nhà anh để chuyển tổ lên trần nhà anh. Anh chẳng lạ gì cái hình
ảnh lổ nhổ những nhúm đất trên sân và vườn nom như cái miệng giếng (thu nhỏ)
người ta đang đào dở. Kiến vào cắn rỉa thùng gạo của anh, Cái tô cơm nguội, nồi
cá kho bao giờ cũng đầy kiến bu vào nếu không được cách ly bởi nước. Nhưng chỉ
khi con sâu chiếu, con rết mò lên mặt đất thì anh mới tin mùa mưa đã đến.
Chiều về, anh ngửi được mùi hơi đất ở đâu đó
phà vào mũi. Bức xạ từ mặt đất lên khiến da anh nhớp nháp mồ hôi. Xẩm tối,
tiếng sấm ở xa xa khiến anh để ý bầu trời. Loắng ngoắng vài tia sét xé toạc màn
đêm. Từng đụn mây rời rạc bốn phía xích lại gần nhau. Tiếng sấm nghe gần và rõ
dần. Gió không thổi phập phù như kiểu sắp có mưa dông. Anh lắc đầu, bảo chắc trời
chỉ gợi nỗi khát nước cho dân thôi. Nhưng không…
Lộp…độp, lộp…độp… Mưa đấy! Anh nói như reo
lên, mưa đi trời ơi. Chúng con sắp hết nước ăn rồi. Cứ bơm nước dưới giếng lên
được khoảng ba phút là hết. Sinh linh vạn vật khát mưa lắm ông trời ơi. Từng
hạt mưa rơi xuống mái tôn nhà mà như rơi vào lồng ngực anh vậy. Ngực anh nở to
và thở ra đầy khoan khoái. Đó là cơm mưa đầu tiên sau gần sáu tháng nắng cháy.
Ngồi trong nhà ngắm mưa, anh thấy một vài
giàn ống máy chạy ngang ngõ. Chắc ai đó đang tưới cho cà phê thì có mưa nên rút
ống về, Anh biết người ấy chưa hẳn đã yên lòng đâu. Cơn mưa này kéo dài hơn ba
mươi phút nhưng nó chỉ đủ làm ướt đất thôi chứ chưa có gì để gọi là mưa xối xả.
Nếu ngày mai, ngày kia, ngày kỉa vẫn nắng thì cà phê sẽ héo. Nhưng nếu ở lại
tưới rốn thì tiếc dầu, người ướt nhẹp và tâm lý lại nghĩ trời mưa to khiến
người ấy đấu trí căng thẳng. Đời thằng làm nông phụ thuộc vào thời tiết sao cực
quá vậy.
Trong khi anh trầm tư, cả đàn mối đã bay dập
dờn quanh anh từ khi nào không rõ. Mưa vừa ngớt là chúng cùng lũ bọ xít ngoi
lên khỏi mặt đất thì phải. Mấy con thạch sùng ẩn nấp sau bóng đèn chầu chực đớp
mối. Con mèo mun của anh cũng quất đuôi nhẹ nhàng tạo thế nhảy vút lên cao để
chộp mối hoặc những con thạch sùng vì tham lam mối rụng cánh bò bên mép tường
mà chấp nhận mạo hiểm. Căn phòng nhanh chóng có mùi tanh thân quen của những
đêm mưa.
Anh tắt đèn đi ngủ. Trên giường, anh hình
dung công việc của ngày mai. Có lẽ quét cánh mối là việc đầu tiên. Chắc thế! Cảm
ơn em đã đến, cơn mưa đầu mùa!
Buôn Ama Thuột, 19h – 19h45,
1/5/2015
Kỳ niệm với cơn mưa đầu mùa
Kỳ niệm với cơn mưa đầu mùa
Tây Nguyên Xanh