Tác giả ảnh: Phùng Mỹ Trung |
Hình ảnh những đứa trẻ người M'Nông đang tắm
mát trên mương nước thủy lợi dưới chân núi Chư Yang Sin thuộc cánh đồng hồ Lak
(Dak lak) này của anh Phùng Mỹ Trung khiến mình muốn khoe cái tuổi thơ vớ vẩn
của mình.
Bọn mình sinh ra và lớn lên bên rẫy cà phê,
không có ao để trưa hè mẹ bắt được đang ngồi với bạn ở cầu cao, mẹ chưa đánh
roi nào đã khóc như các bạn ở miền khác. Từ nhà mình mà đến cho được con sông
Krong Pak để nhảy ủm xuống tập bơi cũng khó. Tuy nhiên bọn mình vẫn có thể đạp
xe đến các hồ chứa nước dự trữ của nông trường cà phê. Nhưng mà trẻ con chết
đuối dưới hồ nhiều quá nên các bậc phụ huynh hễ thấy con cái nhà ai lảng vảng ở
con đường dẫn vào cái hồ nào thì báo ngay cho bố mẹ chúng. Đương nhiên là chiều
về những đứa ấy có lươn bò lên bắp chân và đít. Nhẹ thì bị quất bằng cành chè
tàu (cây Mận Hảo ở hàng rào, hay có sợi tơ hồng bám trên ấy), nặng thì bị quất
bằng cành cà phê khô. Oa cha ôi, các bạn đừng khinh cành cà phê khô. Trên cành
có chi chít mấy chỗ ghồ ghề khi còn tươi thì dính cuống lá, ra hoa kết quả. Đến
lúc khô, lá rụng còn trơ cành đánh vào da đau như đập dây thép gai vào người
ấy. Bị đánh bằng khúc củi Muồng Đen là bi đát nhất. Cây Muồng Đen được trồng để
chắn gió cho cà phê đấy. Nói chung là “thiết bị” trừng trị các tội danh luôn có
sẵn từ rẫy cà phê. He he.
Kể như thế để các bạn biết bọn mình yêu cái
mương thuỷ lợi như thế nào. Mương này được đào chạy ngang dọc theo mọi hướng
trên diện tích đất của nông trường. Nó bắt nguồn từ hồ Ea Nhái. Đường vào hồ
chính là tỉnh lộ nối quốc lộ 26 và quốc lộ 14. Hồ được đào dựa trên mạch nước vốn chảy để hợp
lưu với sông Krong Pak. Đến mùa khô, nông trường xả nước cho dân tưới cà phê.
Ban đầu nước chảy xiết nhưng những ngày cuối, ít người tưới nên nước chảy nhẹ hơn. Bọn mình rủ nhau nhảy
ủm xuống mương tắm. Khi phai nước đóng chưa khít, nước chảy rí rí thành dòng
cực mỏng dưới đáy mương, bọn mình xuống đó bắt cá và tôm trôi về nuôi. Chẳng
biết cho chúng ăn gì nên chết hết cả.
Các bạn tưởng tượng đi, buổi trưa, cả bọn
bước vòng qua eo của các mẹ để đi ra mương chơi thay vì phải chợp mắt ngủ. Mẹ
tỉnh dậy không thấy con đâu. Mương nước thì đang chảy xiết (theo tư tưởng các
mẹ là thế. Dù nước chảy yếu rồi). Các mẹ sợ các con bị chết đuối. Sợ hãi có hai
biểu hiện đó là nổi giận hoặc bỏ chạy. Các mẹ mà bỏ chạy thì để con cho ai dạy.
Thế là các mẹ đành nổi giận. các mẹ phết vào mông bọn mình mấy cái đét liền. Tay các mẹ chưa chạm mông thì bọn mình đã ưởn lưng, nhảy
tớn lên rồi. he he. Con mí chả cái thế đấy.
Bây giờ không ham mương nước như ngày xưa
nữa nhưng cứ ra ngồi bờ mương lại xốn xang. Chắc nhớ những ngày nắm tay anh
hàng xóm đi bắt cả dưới mương. He he. Nhớ nhớ là.
Buôn Ama Thuột, 9/5/2015
Tây Nguyên Xanh