Nghe nói những ngày này, mận đương chin trên
khắp rẻo cao Tây Bắc. Có lẽ vì nó sinh trưởng nhiều ở ngoài ấy mà dân miền Nam quen gọi là
trái Mận Bắc để phân biệt với trái Mận thông thường.
Người Nam Đàn, Nghệ An nhà Tây gọi cái mận
nhọn nhọn như chóp núi là trái roi. Trái Bồ Quân mới được gọi là Mận (Mận Quân)
và gọi trái trong ảnh là Mận Bắc. Tây “đặt cọc” ảnh mùa thu trái Bồ Quân trên
quê hương Nam Đàn rồi. Cuối hè sẽ có ảnh và khoe với các bạn. He he.
Ngày xưa, đường sá chưa thuận tiện và việc
lưu thông hàng hoá chưa dễ dàng như bây giờ. Giá một ký lô Mận Bắc vô cùng đắt
đỏ đối với mấy đứa nhóc nhóc ở thôn quê Tây Nguyên. Bọn Tây phải chờ đến hè,
trong xóm có ai về Thái Bình, Thanh Hoá, Hà Tây, Bắc Giang thì may ra mới được
ăn ké vì họ mua mận ngoài ấy vào trong này làm quà. Mà thực ra, có ai cùng làng
ở ngoài ấy về thăm quê thì người thân hay mua mận và củ ấu gửi vào Tây Nguyên
cho con cháu. Người các quê thường sống quây quần với nhua cùng một xã ở trong
này nên tìm nhau rất dễ. Một người về thăm quê, mang cả bao tải quà biếu của cả
xóm gửi về gia đình và lúc vào lại cũng cả bao tải quà quê phải mang vào cho
người trong này.
Tây
còn nhớ, lần đầu tiên ăn trái này, Tây nheo mắt, giật mày, óng miệng vì vị chua
chua chua thanh thanh chưa quen của nó. Ăn miết rồi lại ghiền. Lần ấy thằng bạn
gọi Tây ơi và ném qua hàng rào cho mấy trái trong khi miệng nó đang nhai bỏm bẻm.
Được ít nên đứa nào cũng gật gù khen ngọt. He he.
Bây
giờ thì các chợ ở Tây Nguyên có nhiều trái này hơn rồi và có lẽ do dân tình đã đủ
khả năng để cho con cái ăn trái cây tứ xứ nên trẻ con không quá khao khát quà
quê nữa. Người ta vẫn nói đùa với nhau rằng có tiền thì bắn qua tài khoản để
cho người trong ấy mua mà ăn chứ ở đâu chẳng có mận Bắc. Chắc những thế hệ sau
này sẽ ít được nếm từng chút hương vị quê nhà một cách thiêng liêng như ngày ấy.
Ồ, bao giờ cho đến ngày xưa….
Buôn Ama Thuột, 6/6/2015
Lời: Tây Nguyên Xanh
Ảnh: Xuân Trường