Hai năm trở lại
đây, do các loài ăn thịt bò sát bị sắn bắt quá mức cho nên Việt Nam bỗng dưng
bùng nổ số lượng rắn xanh đuổi đỏ (còn gọi là rắn lục đuôi đỏ). Ban đêm, rắn
thò đầu vào cửa sổ nhà dân để “chúc ngủ ngon”. Đâu đâu cũng có “phong trào” diệt
rắn. Lượng rắn thu về, đáng lẽ được chôn lấp. Một số kẻ tự dưng dựng lên tác dụng
y học của rắn xanh đuôi đỏ. Thế là chúng mặc sức dùng roi điện gí cho rắn ngất
và gắp bỏ vào hũ rượu. Xong rồi rao bán kiếm lời. Các loài rắn khác, cũng bị tận
diệt theo công thức ấy.
Ngày xưa, một số vua chúa và quan
lại thường có sở thích bệnh hoạn, đó là thích thấy kẻ khác sợ hãi vì mình. Họ
có thể đánh hoặc nhéo cho người hậu hạ khóc thét van xin. Có một trò chơi kinh điển, đó là bắn
cung tên hoặc ném phi tiêu vào trái đào hoặc táo đặt trên đỉnh đầu của người hầu.
Đã có nhiều người chết vì trò chơi ấy. Giết người rồi thì ắt sợ bị báo thù. Thế
hệ sau của vua chúa và quan lại đó lại chơi cách khác, chúng cũng có nhu cầu được
nghe tiếng thét xé lòng để thể hiện mình gan lỳ nên chúng tàn nhẫn với những
con khỉ.
Tác giả ảnh: Thái Hồng Kỳ |
Những con khỉ bị chém đứt sọ và họ
ăn tươi não của nó, pha máu uống chung với rượu. Sau đó con khỉ bị róc thịt để
xào nấu thành các món ăn cho bọn chúng xơi. Ngày nay, vẫn có lắm kẻ thích giữ
thói quen bệnh hoạn này. Phần xương còn lại, theo lẽ thường thì bị vứt đi.
Nhưng có kẻ nảy ra ý ninh nhừ cho xương thành cao rồi đồn thổi nó có tác dụng bổ
khớp để bán lấy tiền. Nông dân quanh năm lên rừng đốn củi, cúi mặt cày cấy nên
hay bị đau lưng. Có bênh thì vái tứ phương. Nghe đồn cao khỉ và cao mèo có thể
chữa được bệnh nên mua.
Dân mình có niềm tin khá là buồn
cười. Đau ở bộ phân nào thì ăn những bộ phận tương ứng của các loài khác nhằm
mong hết bệnh. Vì thế, bọn chuyên săn bắt thú rừng đồn thổi đủ kiểu hòng kiếm lời.
Ai bị bệnh về da liễu, bọn săn bắt sẽ bảo mua da và vảy của con kỳ đà hoặc tê
tê rồi về đốt lên, hòa với riệu để thoa lên da. Chúng lấy lý do rất củ chuối,
đó là da của các loài ấy bóng lộn vì nhờ các tố chất này nọ có trong da và vảy.
Trong khi các nhà khoa học đang
loay hoay tìm hiểu hoạt chất có trong mọi sinh vật thì lang băm đã có mặt khắp
mọi ngõ ngách rồi. Chẳng biết có chữa được bệnh không nhưng người bệnh tốn tiền
mua mà sinh vật cứ chết dần theo đơn vị giây của thời gian. Vậy, thú tính trong
ai?
Buôn Ama Thuột, 17/10/2015
Tây Nguyên Xanh