Muốn bay quá! Ảnh: Trọng Hiếu |
Đầu tuần, em hứng khởi đến cơ quan. È hèm thư ký pha trà. È
hèm thư ký đệ trình lịch công tác. Thông suốt mọi vấn đề, em định ló cổ ra khỏi
phòng họp giao ban thì một ả mặt hầm hầm hồ hồ bước tới gắt:
- Á đù...bà chủ tịch đây rồi.
Nói thật là lúc ấy em sợ bị hủy hoại nhan sắc vì nghĩ cô ấy
đến đánh ghen. (Em làm chủ tịch nên không tránh khỏi cái việc liếc mắt đưa tình
cấp trên có giới tính nam. He he). Nhưng
cô ấy ứ phải đánh ghen em mà đến “chất vấn” và yêu cầu em “trả lời chất vấn” về
chuyện tăng giá gas lên tầm cỡ quốc gia. Báo hại cô ấy ứ có buổi tiệc sinh nhật
như mong muốn. Theo lời cô ta thì...
Cô ấy có một gã người yêu đang ngụ cư ở thành phố Thất Nghiệp
của em. Đẹp trai, đa tình và tiêu tiền thì bắt buộc phải có lý do chính đáng.
Theo dự định thì tối hôm qua là sinh nhật của nàng. Bởi thế chàng sẽ đi chợ,
mua rau, củ, quả, thịt, cá và một vài nhu yếu phẩm khác để làm nên một đêm nồng
nàn êm dịu. Mắt nàng sẽ hấp háy mãn nguyện khi thấy người yêu mình sành điệu tạo
sóng cuốn lúc rót rượu Sâm-Panh. Trong sắc nến mờ mờ hai người uống rượu giao
bôi, môi khao khát tìm về nhau. Cùng nhau gắp những món ăn tuyệt hảo, nhai nhẹ
nhàng để kích động mọi vùng chua cay mặn ngọt trên phiến lưỡi. Khi năng lượng
đã tràn trề thì....Thôi ngại quá. Em ứ nói nữa. Cái này ai cũng rõ màn tiếp
theo mà nhỉ. Cái em muốn kể cho các bác nghe đó là chỉ vì giá gas tăng lên tám
mươi nghìn một bình mà thằng đàn ông ấy quyết không nấu nướng gì sất. Hắn sợ phải
đi đổi bình gas sớm khi chưa nguồn viện trợ của bố mẹ. Hắn dắt nàng ra công
viên, hôn túi bụi rồi về. Cô gái này ức quá nên sáng nay mới chạy đến tận phòng
của em để hỏi cho ra lẽ vì sao em ký quyết định tăng giá gas trên toàn thành phố
Thất Nghiệp.
Cô này rõ là lười đọc báo. Trước khi em tăng giá một cái gì
cũng có họp báo. Em luôn nói về tình hình giá cả trên toàn nước. Mức giá ở
thành phố Thất Nghiệp tại thời điểm đó là vô cùng thấp so với cả nước rồi. Tờ Nhàn Cư Nhật Báo đưa tin chứ đâu. Mà em nói
thật nhé. Dù cho đời sống của nhân dân thành phố Thất Nghiệp cực kỳ khó khăn
nhưng em không thể mất mặt khi gặp chủ tịch của các thành phố khác được. Phải
tăng giá cho bằng các thành phố khác. Ngày xưa đấy, giá dịch vụ 3G tăng ở khắp
cả nước. Em muốn mở mày mở mặt nên cũng cho tăng giá. Có thế thì thành phố Thất
Nghiệp mới xứng tầm quốc gia chứ. Đúng không các bác? Đúng quá còn gì nữa.
Đầu tuần đã gặp phải dân thì coi chừng cả tuần bị chúng dần
bể xương các bác ợ. Sợ quá thể. Em muốn lấy chồng để về tề gia nội trợ thôi.
Huhu. Ứ làm chủ tịch nữa đâu....
Buôn Ma Thuột, 2/12/2013 – Tây Nguyên Xanh
Xeri bài viết theo kiểu này của em hay đây,có hơi hướng Lê Hoàng đấy !
ReplyDeleteÔ thế ạ. hihi
DeleteVề làm nội trợ, nhưng giá cả cứ tăng thì làm thế nào? Không học "võ" chạy ra chợ mua đồ ăn sẵn được đâu. Thôi chịu khó làm Chủ tịch mấy khóa nữa rồi tính...He he he...
ReplyDeleteCháu vẫn cố chịu khó mầm chủ tịch đây bác ợ hí hí
Delete