TRƯỚC NGÀY LÀM SINH VIÊN
(Viết kỷ niệm 5 năm kể từ ngày thi đại học)
Tác giả ảnh: Nhiếp Ảnh Vỉa Hè |
Kỳ 1: EM GÁI XUỐNG NÚI
Mấy hôm nay thấy
người ta nườm nượp đi thi đại học. Em bỗng bổi hổi bồi hồi nhớ cái ngày đi thi
đại học. Ngày ấy nhìn em như con mắm ngâm trong hũ. Cổ em trông như cái ngoắc
đèn. Mắt thâm như thể mới chia tay người yêu năm ngày. Thảm không tả hết.
Ngày ấy em cũng
như bao đứa khác. Cũng hoành tráng lắm. Gửi những ba bộ hồ sơ cho ba trường. Một
khối A, một khối B và một cái cho thi cao đẳng. Riêng bộ hồ sơ khối A không có
dấu vân tay của em. Em chưa từng có ý định thi khối A và Cao Đẳng vì em ứ học
môn Vật Lý và hồi ấy em vênh cái mặt như cái bánh đa nướng quá lửa mà nói rằng:
“thi cao đẳng làm gì cho hại đời mấy đứa”. Mẹ em bảo đừng nên như thế, đằng nào
cũng một lần thi, làm cho tròn ba bộ như người ta cho yên tâm, lỡ rớt thì sao,
mày đừng có ngông. Nghe mẹ nói, em cũng hơi chột dạ nhưng vẫn cương quyết rằng:
“khối A chỉ thi cho vui, cho biết tâm lý của một kỳ thi đại học để chuẩn bị tốt
cho khối B thôi. Má muốn làm hồ sơ ngành gì cũng được, miễn là trường đó ở miền
Trung”. Cuối cùng thống nhất là em ghi hồ sơ khối B và Cao Đẳng, còn mẹ ghi khối
A xong rồi mẹ đặt giữa hai bộ còn lại. em cầm cả xấp đi nộp. Nên không có dấu
vân tay của em ở bộ khối A.
Thế là đến ngày đến
tháng em cũng làm sĩ tử như ai. Sáng 1/7/2008, em leo trên xe khách Phương Hà xuống núi. Lọ mọ chạy đến địa điểm
thi tại trường THCS Phước Thuận, xã Phước Thuận, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định.
Hai bố con rưng rưng cảm động vì có các anh chị tiếp sức mùa thi hướng dẫn tận
tình. Cả đời có một lần thi mà, lo lắng lắm. Những đứa vần N, O, P thì thi ở đó
hay sao ấy.
Em trọ trong một căn nhà hai lầu ngay trước
mặt doanh trại quân đội huyện Tuy Phước. Em cứ tưởng đi mồng một thì sớm lắm.
Ai ngờ có đứa nó đến từ đời tám hoánh nào rồi vì sợ say xe mệt, phải nghỉ mấy
ngày không thi được thì toi. Cũng tội chúng nó, em sướng hơn chúng nó được cái
là chẳng biết say xe như thế nào cả. Cái khu nhà đó, chứa khoảng 15 người đi
thi, cộng thêm phụ huynh nữa là phải 30 người. Riêng công đoạn tắm giặt cũng
vui đáo để.
Em và một số đồng chí đến sau phải
nằm dưới đất. Bọn nằm đất và bọn nằm giường hay nhìn mặt nhau như kiểu rắn
phùng mang thè lưỡi ấy. Hội những đứa nằm đất của chúng em gồm: Nhân, Nhạn,
Ninh (có hai đứa), Nhi, Nhật và em. Chơi vui lắm. Ôn cùng nhau và tối thì dắt
nhau ra quán cà phê ngồi tán phét. Chúng nó rủ đi Quy Nhơn chơi nhưng em ứ
thích đi. Em ở nhà ngắm một anh bạn Quảng Nam nhưng nói giọng Huế. Cha Má ơi,
người đâu mà đẹp trai hết sảy. Dáng hắn ròm riết à. Nhưng cái mặt hớp hồn dễ sợ
vậy á.
Trong khi chúng nó ôn môn Vật Lý
thì em ôn môn Sinh cho khối B. Buổi tối trước ngày 4/7/2008 có “luộc” lại môn Toán cho ngày mai
chút xíu. Thế là ngày hôm sau thi. Sáng sớm thi môn Toán xong. Em thong thả bước
ra cổng trong khi có đứa khóc um lên và ôm bố hoặc mẹ chúng. Bọn chúng làm bố
em hoảng hồn, bố sợ em không khóc mà tìm đường tự tử thì nguy. Bố nghi là đề
khó quá. Ai ngờ lúc thấy em, mặt em cứ tớn lên, cười khè khè, em bảo: “Chắc 6 điểm
là cùng. Khối A thì vậy thôi. Chi cho nhiều Ba nhỉ”. (em gọi bố là Ba). Bố em bảo
: “mả xưng cha mi, mần tau hết hồn”. Các bác bảo người Nghệ Tĩnh họ dịch câu
này cho nhá hí hí.
Buổi chiều thi môn Vật Lý mới
vui. Cả ba năm cấp ba, học đối phó vậy
chứ có đụng đến sách Vật Lý bao giờ đâu. Ông Thầy bà Cô giảng, vui thì nhớ lời giảng
mà buồn thì nhớ bóng hình người yêu. Đi thi bằng niềm tin, trở về đầy hy vọng
là chuyện rất chi là “phình phường”(bình thường). Hôm ấy ngồi đọc những câu lý
thuyết. Đáp án nào thấy quen quen thì khoanh tròn. Trắc nghiệm mà. Kiểu gì chẳng
điền hết sạch trơn. Có điều có may mắn không thôi. Em mất ba mươi phút ngồi tô
các đáp án cho đẹp và đánh dấu trong đề thi những đáp án điền lụi để ngày mai so
kết quả trên báo. Sáu mươi phút còn lại, em cứ vật vờ, ngáp dài, ngáp ngắn.
Nhưng không dám xin ra sớm vì sợ bố em ở bên ngoài lo lắng. Thế cố gật gù cho đến
phút chin mươi. Xong hai môn nhá
Còn môn cuối cùng, môn Hóa Học.
Đêm trước khi thi. Em nghĩ: “Thôi chơi bời hai môn Toán, Lý thế là đủ rồi. Đằng
nào cũng cất công đến đây. Chơi một đòn chí mạng cho môn Hóa xem sao. Hời hợt
mãi cũng chán”. Thế là đêm ấy em “luộc” hơi bị kỹ thằng Hóa Học. Tối hôm đó có
thằng Ninh người Quảng Ngãi, nó nhờ giải một bài tập. Lạy hồn, sáng mai gặp lại
cái câu ấy chỉ khác số. Hôm sau làm cật lực nên kết quả đạt 8,5 điểm.
Cái này mới vui này, thi xong môn
Hóa. Mua báo để so kết quả điền lụi môn Vật Lý. Em đúng được 17 câu. Em nói một
câu duy nhất với bố rằng: “Hu hu, đậu rồi, hu hu!”. Sau đấy thì xin số điện thoại
của cả hội “nằm đất”. Ăn trưa xong, tan tác khu trọ hết cả. Em chào cô chú chủ
nhà và hẹn nậu đỗ và học ở Quy Nhơn thì ngày nhập học sẽ ghé lại. Sau này hội Nằm
Đất có em đậu Quy Nhơn thôi. Một thằng nó đậu khối B ở Nha Trang. Còn hồi Nằm
Giường thì có một con Nở (Quảng Nam) đậu. Khi gặp nhau ở sân trường Quy Nhơn,
hai đứa đại diện cho hai hội thiết lập mối bang giao thân thiết, hữu nghị hợp
tác, khép lại quá khứ tương lai. He he. Nhậu nhẹt linh đình.
12h trưa ngày 5/7/2008 em lên xe ở
ngã ba Phú Tài và thẳng tiến Huế thương. Ngồi nhớ buổi tiệc liên hoan chia tay
tối 4/7 để hom sau thi xong cuốn gói ra về. Thằng Nhân hát thật là hay. Mấy đứa
của hội Nằm Giường nhìn kỹ cũng xinh gái phết. Hôm ấy bọn nó hát cho em nghe
bài hai con thằn lằn con. Vui lắm. Nói lời cảm ơn với chủ nhà. Thanh toán tiền
trọ các thứ. Ngậm ngùi nhìn nhau sợ chia tay. Nhất là cái hội Nằm Đất của em.
Quên sao được mấy đêm lấy sách làm gối. Không có chiếu, cứ vậy nằm trên sàn nhà
lạnh teo. Chia sẻ áo khoác trong hành lý của nhau để đắp. Tình cảm lắm.
Chuyện ở Huế thì đề kỳ sau kể tiếp nhé.
Buôn Ma Thuột, 30/6/2013
Tây Nguyên Xanh
Tiếp đi, đang chờ
ReplyDeleteÍt bữa nữa em mới đăng được anh nhé. mấy hôm nay em bận
DeleteThật là thú vị cái chuyện THI!
ReplyDeleteLạc quan quá, thi đến đuôi rồi mà vẫn có thời giờ ngắm giai, thư giãn!
Chờ đọc tiếp kì 2!
Dạ. tập hai cháu đang gõ ạ
DeleteHi hi SV!
ReplyDeletehihi
Delete