Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Monday, September 23, 2013

LƯU LUYẾN MÙI HƯƠNG HOA CHÈ

September 23, 2013

Share it Please
Tác giả ảnh: Nguyễn Thanh Miền
 Đông Phước Hồ
    Mùa hoa chè nở rộ. Hương hoa chè dìu dịu bắt đầu quyện vào làn gió ban mai len nhè nhẹ từng ngỏ ngách. Chưa thấy ai hái hoa chè về cắm trong bình để mà chưng bao giờ. Hoa chè được thế cứ tự nhiên mà nở, say đắm toả hương, rồi tự tàn theo quy luật đất trời. Để từ đó hiện ra những chùm quả nhỏ, lớn dần lớn dần, rồi chín, rồi rụng, rồi mọc lên vô số những lớp chè kế cận.
    Ra giêng, nắng hanh hanh vàng trộn lẫn những màn mưa, trắng núi trắng đồi. Như tiếp thêm năng lượng cho cây chè cằn cỗi, dồn hết sức bình sinh mà đâm chồi nảy lộc. Lộc chè xanh non. Xanh cái màu xanh ước vọng ấm no của những con người suốt một đời gắn bó với cây chè. Bọn trẻ vùng cao chúng tôi lớn lên, được đến trường, được mặc quần áo mới cũng từ lộc chè xanh non mà mẹ và chị chắt chiu, dè xẻn.
    Cây chè gắn bó với chúng tôi thân thiết như người bạn từ thuở não thuở nào. Bọn con gái thường hái hoa chè về chơi đồ hàng hay đem gắn lên tóc để hóa trang làm cô dâu trong trò chơi đám cưới. Lũ con trai thì lượm những hạt chè rụng đầy gốc đem về bán lấy tiền mua vở, mua bút. Nhưng trước khi đem hạt chè đi bán thế nào cũng lựa lấy những hạt to và tròn nhất để làm bi mà bắn. Ôi ! Những viên bi hạt chè lăn cả vào trong giấc ngủ cho đến tận bây giờ. Nhưng có lẽ thích thú nhất và nhớ nhất là những buổi chiều lộng gió cùng chúng bạn thả bò ven những đồi chè. Tranh thủ thả những con diều tự tay cắt dán từ trang vở học trò đã cũ. Cánh diều thong thả bay, rồi bất ngờ nhào lộn vì gió mạnh. Chúng tôi toác hết mồ hôi để điều khiển cánh diều nhưng cuối cùng diều cũng đứt dây theo gió bay về với rừng với núi. Để lũ trẻ phải chạy ngược lên đồi chè nheo mắt nhìn theo, ngẫn tò te vì tiếc nuối…
   Mùa hoa chè nở trắng. Màu trắng trong suốt như không thể trắng thêm được nữa, khiêm nhường, e ấp nấp vào nách lá mà âm thầm nở. Trong tận cùng màu trắng ấy những hạt vàng phấn li ti toả ra thứ mùi thơm nhẹ nhàng, dịu ngọt, không lẫn vào đâu được. Tôi dám chắc những cô công nhân hái chè một đời gắn bó, không thể rời bỏ làng quê, không thể bỏ nghề cũng bởi cái màu trắng và cái mùi thơm đậm chát ấy ! Thưởng thức hoa chè không đợi phải cắm vào bình vào lọ. Cứ vạch lá chè ra, đưa mắt gần lại mà ngắm nghía. Cứ phải đưa sát mũi vào tận nách lá mà ngửi. Thế mới đã ! Mới thấy lòng mình nhẹ tênh tênh!
   Mỗi người ai cũng có một cái riêng để dành nhớ riêng mình. Ông nội tôi đi xa chỉ mới dăm bảy ngày đã trông về nhà để khề khà với bát nước chè xanh. Chị tôi đi thăm bà con dưới phố, định ở chơi mười ngày nửa tháng vậy mà một hôm, sực nhớ đồi chè lại quay về. Còn tôi lại dành riêng cho mình mùa hoa chè nở rộ để nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ…

0 comments:

Post a Comment