Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Saturday, December 21, 2013

CHẤM LỬNG - 9

December 21, 2013

Share it Please
Tác giả ảnh: Hòa Carol
Sáng sớm đi uống nước chè ở nhà hàng xóm. Bên ấm chè, chuyện làng trên xóm dưới đều được cập nhật. Có một cụ ngoài bảy mươi tuổi, khoe em trai của cụ chẳng phải ra chiến trường lần nào mà vẫn có tiền trợ cấp cựu chiến binh. Ai nấy cũng trố mắt hỏi thật à. Cụ bảo thời giấy tờ nhập nhèm, chạy một tý là có ăn ấy mà. Nghe cứ như đùa. Nhưng có lẽ là thật.
Lại nhớ một bài viết của nhà báo H.C đăng ảnh và kể lại hoàn cảnh của một người lính bị nhiễm chất độc màu da cam nên cơ thể bị phình to. Con cái khốn khó. Muốn có chút tiền trợ cấp cựu chiến binh, đỡ đần cho vợ đi chợ và ít nhiều lo chạy chữa thuốc thang cho chú ấy. Nhưng nói cho khản cổ, chánh quyền vẫn không xác nhận cho vì lý do chú không có giấy tờ chứng thực đã đi B. Cái thuở quần nhau với giặc, giấy tờ bị hủy hoặc thất lạc không phải hiếm. Thế là nhà báo H.C kêu gọi lòng hảo tâm của người chơi blog hỗ trợ. Nghe nói bài báo được đăng lại ở một báo lớn nào đó. Chẳng rõ vụ ấy giờ ra sao.
22/12 hằng năm gần như là đại lễ của những người cầm súng. Là dịp những cô gái trót rung rinh vì áo xanh áo lính trao những lời chúc, lời yêu đến các anh. Còn ta, ta cũng thích sự mạnh mẽ của lính, yêu màu áo, ưa sờ...súng. Thích lăn lê bò toải, áp má, vai kề, ngắm và bắn. Mặc dù ta biết súng nó giật một phát thì ta sẽ kêu oai oái. Ta trân trọng lính, dù rằng đầy rẫy những chuyện không hay ho được kể ra khiến ta ngại yêu lính.. Ví như về thăm nhà, chồng ẵm thêm một đứa con ép vợ phải nuôi. Nếu không nuôi, làm um lên, cấp trên biết, chồng bị kỷ luật, Lương giảm, cuộc sống hom hem. Cô vợ cố đấm ăn xôi, nuôi con riêng cho chồng. Chỉ thương đứa trẻ ấy thôi.
Cờ đỏ sao vàng bay ở cổng bộ chỉ huy quân sự huyện....Làm ta nhớ bài hát Thư Tình Trường Sa. Nhạc sĩ Hoàng Bình phổ thơ của anh Ngọc Thanh hay quá. Nghe mãi không chán. Quen chiến sĩ Ngọc Thanh từ lâu. Đã đọc tổng cộng bốn tập thơ của anh. Dạo này trời lạnh, đi chợ gặp mấy cô gái mặc áo bông, nhưng cái váy ngắn và mỏng len lét. Gió như muốn xâm phạm “chủ quyền” trong váy. Bỗng nhớ hai câu thơ của anh:
Em ơi, váy ngắn xin đừng
Hở hang hoang phí một vùng khát khao
Đúng là gã nhà thơ. Hình dung cái gì cũng dênh dang cả. Cứ như thể thi nhân có tầm nhìn xuyên áo. (He he)
Ngày mai 22/12/2013. Ta không có nhiều lựa chọn. Hình như nó sẽ rất giống hôm nay. Mong rằng tâm tưởng không ẩm ương như hôm nay.
Buôn Ma Thuột, 21/12/2013

Tây Nguyên Xanh

1 comments: