Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Friday, December 13, 2013

NHỮNG NGÀY LÀM CHỦ TỊCH - 7

December 13, 2013

Share it Please
Nhậu sữa cho nó lành! Ảnh: Tang A Pau
  Thành phố Thất Nghiệp được mệnh danh là nơi độc nhất vô nhị ăn tết Tây như tết Ta của Việt Nam, Vì dân tình ở chốn này chỉ thực sự vui Tết khi họ có việc làm, nghĩa là chuyển nhà sang thành phố Có Nghiệp sống. Lý do là cứ độ năm mới theo Tây lịch hay có chỉ tiêu tuyển dụng nhân lực vào thành phố Có Nghiệp. Thế nên cái thời điểm “tết đến xuân về” này, thành phố của em trông có vẻ nhộn nhịp hơn hẳn. Mà muốn có nghiệp thì thể nào cũng thông qua mấy con Cò. Muốn Cò bớt “lặn lội” túi tiền của mình nhưng việc được đẩy nhanh tiến độ thì ắt phải làm thân. Muốn làm thân thì phải có quá biếu. Quà phổ biến nhất ở thành phố Thất Nghiệp là rượu.
   Ngay bà chủ tịch như em đây, Tết năm nào rượu cũng chất từ trong nhà ra ngoài ngõ. Chỉ cần vào thành phố Thất Nghiệp, nhìn nhà nào lắm rượu nhất chính là nhà em. Rượu biếu hết đấy. Chúng nó phải hối lộ rượu em thì may ra sang năm mới, khi bên Có Nghiệp công bố chỉ tiêu tuyển dụng. Chúng nó trúng tuyển, muốn nhập cư ở bên đấy thì phải mò mặt đến xin em chữ ký cắt hộ khẩu. Em ách lại, hành cho tả tơi thì chẳng lo mà tòi quà biếu em đi à. Quyền em to lắm. Chủ tịch thành phố Thất Nghiệp chứ chả chơi. Cư dân cả thành phố này, ai quên quà biếu em thì em đến nhà, nói nhỏ nhẹ những câu kiểu như là: “nhà cô/chú mai này cắt hộ chắc chẳng cần sự giúp đỡ của chị đâu nhỉ?”. Chỉ cần thế thôi nhưng chúng nó chạy bạc mặt lo lót lạy sụp em rồi. Sướng! Đời chủ tịch khoái nhất là lúc dương oai. Hã hã.
    Vì lý do tế nhị ấy mà nền công nghiệp sản xuất “rượu lậu” ở thành phố Thất Nghiệp cực kỳ phát triển. Quốc túy của năm châu trên quả địa cầu này đều có thấy bán ở thành phố của em. Chúng nó mua cồn, rượu thật về đổ cùng với nước theo tỉ lệ 20% cồn, 10% rượu thật, 70% nước rồi đóng chai, dán bao bì y sì hàng thứ thiệt. Mấy năm qua đều buôn bán trót lọt, cung ứng đủ nhu cầu cho dân bên thành phố Có Nghiệp ăn tết Nguyên Đán nông lịch. Em cũng sợ bị cống nạp rượu giả lắm chứ nhưng em gian manh lắm. Khi chúng nó đến biếu, em bày tỏ thành ý muốn lưu lại hơi ấm bàn tay của người đem rượu, em mời họ khui chai và uống ngay lúc ấy. Quyền em to, em ép khéo chúng uống trước. Thấy họ bình thường thì em uống ly của em. Chúng nó hiểu ý em nên chả năm nào bị rượu giả, đã thế lại có tình thân mến thương. He he.
   Năm nay xui quá thể, có mấy tên bợm nhậu, uống thế nào đấy mà phải nhập viện. Công an bên thành phố Có Nghiệp điều tra ráo riết, phát hiện ra rượu mấy tên kia uống là cho bên Thất Nghiệp bọn em cung cấp. Báo hại em suốt ngày phải trốn cánh báo chí. Em cực ghét phải trả lời những câu hỏi tu từ của họ. Họ biết đáp án rồi còn phỏng vấn làm gì nữa. Hu hu. Ừ thì em là đại diện cho cơ quan chức năng tại thành phố Thất Nghiệp. Ừ thì em không thể nào không biết chuyện tày đình kia. Nhưng em là một kẻ “nô bộc” của dân, liêm khiết chính trực thì lấy đâu ra xe...đạp mà đi. Em phải ăn hối lộ một tí thì mới trang trải cho cuộc sống được. Mà em cực ghét cái thuật ngữ “tham ô, hối lộ”. Em là người ưa mỹ miều, yêu nghệ thật. Theo em, Hối hộ ấy chính là sự bắt tay có nghệ thuật của tiền và quyền, đôi bên cùng có lợi. Em cho phép chúng nó kinh doanh rượu lậu thì em vừa có rượu biếu ngoại nhập, lại vừa hóng hớt được ai trong thành phố Thất Nghiệp đi mua rượu để biếu người bên thành phố Có Nghiệp. Biết thông tin ấy thì em biết là hành hạ nó thêm mấy chiêu rồi mới trục suất nó. Có như thế thì các cuộc gặp gỡ mới tay bắt mặt mừng, các cuộc họp em mới có thể ưỡn ngực, tay cụp rồi xòe, chém gió quán triệt tinh thần cho anh em chứ.
   Nói gì thì nói, chiều nay vẫn phải gặp mấy anh chàng phóng viên của tờ Nhàn Cư Nhật Báo. Hu hu. Cái này gọi là “con dại cái mang”. Con dân làm sai, quan phụ mẫu phải tiến hành họp báo. Hu hu là hu hu...Em đi chịu đòn đây! Hình như hôm nay là thứ sáu, ngày mười ba? Sợ thế!
 Buôn Ma Thuột, 13/12/2013

Tây Nguyên Xanh
Các bạn vào chuyên mục GÓC CƯỜI của blog này để xem các phần trước của nhật ký vui NHỮNG NGÀY LÀM CHỦ TỊCH nhé

0 comments:

Post a Comment