Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Wednesday, June 18, 2014

THÈM MỘT GÓI XÔI

June 18, 2014

Share it Please
Tác giả ảnh: Phạm Tuấn Vũ
   Thèm gói xôi được bán ngay vị trí của người cầm máy chụp bức ảnh này quá. Nhập học vào những ngày cuối thu 2008, bữa sáng đầu tiên phải tự trả tiền là ăn ở nơi này. Còn nhớ từ vị trí bấm máy tiến về cổng chính có thứ tự các hàng Hủ Tiếu, hàng xôi của hai vợ chồng trung niên, hàng xôi của hai mẹ con gái nhà nọ, lâu lâu có một cụ già xách một thúng bánh bột lọc và bánh bèo ngồi chen giữa hai hàng xôi. rồi sau đấy không lâu có một hàng bánh canh của một chị tròn trịa ngồi cùng. Thế là hành lang vỉa hè cực xôm trò. Đi lùi về phía sau lưng người chụp là quán bánh canh nép ở con hẽm nhỏ hướng ra biển bên cạnh khách sạn Hải Âu. Sinh viên trường cao đẳng nghề hay ghé ăn vì gần trường ấy hơn. Cho đến trước tháng 4/2011 thì hầu như các hàng quán buổi sáng đều ở bên tay trái của người đang đứng trước cổng chính trường đại học Quy Nhơn. Tự dưng sau chuyến đi thực tế sản xuất ở Đồng Nai về, hầu như các hàng phải chạy sang bên tay phải để bán. Lúc đầu không hiểu sao nhưng sau để ý thì thấy đội bảo vệ trật tự thành phố thường chạy từ phía khách sạn Hải Âu tới nên các hàng rong thụt vô hẻm Vy Vy hoặc dọt xuống Ngô Mây cho lẹ. Từ đó, có thêm anh bán chè nói giọng miền Tây ngọt lừ. Ở Quy Nhơn, mình mới gặp được hai người miền Tây Nam Bộ đó là sư phụ trách bếp núc ở chùa Hiển Nam và anh bán chè ấy. Thích mỗi cách phát âm chữ "đó" mà cứ ra mua chè và vãn cảnh chùa hoài à. 

   Cô hai vợ chồng bán xôi tư dưng bỏ gánh xôi mà chuyển sang bán trái cây và bánh mì. Chỉ còn hai mẹ con nhà kia là vẫn cần mẫn sáng nào cũng bán xôi đậu vào buổi sáng. Có một xe bán xôi bắp bán vào xẩm tối rồi từ lúc nào họ cũng kiếm chỗ bán buổi sáng nữa. Ít lâu lại phát sinh thêm hai hàng bánh mì bán cạnh nhau. Nhưng hàng bánh mì làm mình nhớ nhất có lẽ là của cô ở đầu đường Ngô Mây chuyên bán buổi tối gần chỗ sửa xe đạp ấy.
   Nghe nói bây giờ hàng quán cũng thay đổi lắm rồi. Hôm nay huyết áp tăng, mặt phễ, nhăn nhó như khỉ ăn gừng nên kể đến đây thôi. Ốm rồi, các cụ ợ! Ốm nên nhõng nhẽo bằng cách bảo thích và nhớ cái này cái nọ để được chiều. Mượn cớ thèm xôi để về Quy Nhơn ăn được không nhỉ?

Buôn Ma Thuột, 17/6/2014
Tây Nguyên Xanh

0 comments:

Post a Comment