Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Sunday, March 6, 2016

MỘT KHỐI BÌNH DƯƠNG - Kỳ 1: LINH TINH MỘT TỐI THÈM HÁT

March 06, 2016

Share it Please
Tác giả ảnh: Nguyễn Hữu Tho
Tự dưng đêm nay thèm hát. Một cái thèm không thể giải thích nổi. Thế là rúc vào một cái bàn ất ơ bên vỉa hè nhà hát Mỹ Phước (thị xã Bến Cát, tỉnh Bình Dương), nơi mà người ta vẫn thường mở hoa thật lớn cùng màn hình cỡ bự phục vụ cho những ai thèm hát nhưng không thuộc lời và có chứng “ngại sân khâu” như mình. Hỏi anh ơi, có bài Hà Tĩnh Mình Thương không? Anh ấy gõ tìm trong cái thẻ nhớ của đầu máy rồi nói không có. Trời ơi, làm sao mình được gào cái đoạn “Nay anh trở về bên dòng sông La, con đò vẫn nguyên dòng sông còn đó. Câu hò quê mình mộc mạc mà thương. Ngày xưa anh mang đi khắp nẻo đường…” Thèm hát quá! Ngồi nghe hát lại đâm ra ngứa tay thích gõ kỳ cạch.

 Lạ ghê! Bình Dương khiến mình như người mộng du ấy. Riêng cái cách kinh doanh nước uống của họ cũng đủ khiến mình khoái ngó nghiêng. Từ sự ưu ái của tài xế và phụ xe tạo điều kiện cho người bán đồ uống dạo ở bến xe cho đến cách bán nước ở vỉa hè. Là xứ sở của khu công nghiệp, đêm về công nhân đổ ra đường đi uống cà phê. Muốn hát? Có hát? Ngại sân khấu? Có luôn kiểu hát không cần sân khấu? Muốn yên tĩnh có luôn phòng trà. Thế là mình đã đi hai phần ba trong tổng số tuyến xe buýt của tỉnh Bình Dương. Xem người ta “tẩy chay” đồ uống nổi đình nổi đám một thời như nào. Hỡi ôi, có đi rồi mới biết tẩy chay chỉ là trò chơi của những người lắm chữ trên mạng xã hội mà thôi. Dân thường vẫn uống không ngần ngại. Cứ như thể họ không chơi Facebook bao giờ, dù rằng ai cũng cầm trên tay “điện thoại khôn”. Té ra, chúng ta càng bấm nút like, nút share và comment ủng hộ thì chỉ giúp chủ các trang khởi phát phong trào tẩy chay có tiền nhờ thêm lượt truy cập chứ chẳng giải quyết được cái mẹ gì.


Bình Dương á? Là cả một câu chuyện dài…
Thi xã Bến Cát, 6/3/2016
Tây Nguyên Xanh

0 comments:

Post a Comment