Hôm nay là ngày người
ta chúc mừng chị giáo trường làng, chơi thân với tớ. Còn cái hội Nói Tục Cấm Giận
của tớ thì chả chúc gì sất. Bọn tớ lôi chị ấy đi chén thịt chó với mắm tôm và
kích động chị ấy chửi tục như bắp nổ lúc rang cho xõa tâm hồn bị đè nén vì một
năm phải nặng gánh chèo đèo đò, làm gương cho thiên hạ. Ơ đệt mợ, chị giáo của
tớ cũng có quyền ngồi chảng hảng, tay bốc miếng dồi chó bỏ vào mồm nhai chóp chép
và lau tay lên tà áo dài thướt tha chứ. Ờ, lâu lâu chị giáo còn há mõm, chọt
tay vào lấy miếng rau dắt trong răng nữa cơ. Nhã thôi rồi. Chỉ bọn tớ mới được
thấy cảnh ấy, các cậu mơ đi. Đéo thấy bao giờ! À, đệt mợ, tớ nói tục, các cậu đọc
xong đéo được giận nhá. Há há.
Hôm nay còn kết hợp
ra mắt thành viên mới của hội nữa là thầy tu Bọp Vú. Tại tớ dắt gái điếm đến
chùa cầu xin làm ăn phát đạt, nhờ thầy phù phép những chỗ nhạy cảm cho nó hên.
Sau đấy nàng ấy hên thật vì được thầy thụt công quỹ cúng dường thường xuyên để…phù
phép cho nàng mỗi tối. Báo hại thầy bị đuổi cụ nó ra khỏi chùa, thì tớ phải
dung nạp thầy vào hội thôi. Bú tủ! Cuộc nhậu trưa nay, ôi thôi lắm chuyện để
hàn huyên ghê gớm.
Anh nhà báo Ếch Ộp mới há mồm
khen bài kỉ niệm về thầy cũ của con nhà văn Nhí Nhố viết hay thì nhà thơ Cụt Hứng
nhảy vào, bảo hay đéo gì, không ai có tư cách khen hay chê những kỉ niệm trong
vắt trong veo thời đi học. Cái thời chả phải lo cơm áo gạo tiền gì, ghét ai thì
nói ghét, thích bảo rất thích, kể cả thích ngắm cô xinh thầy đẹp. Cứ nhắc đến
thầy cô là lòng thằng độc giả nào chả chùng xuống, dở mấy cũng thành hay. Con Nhí Nhố nổi cồ lên, chửi
đệt mợ chả nhẽ anh bảo em phải viết kể lể những ngày tháng bị trù dập vì không
đi học thêm ở nhà cô giáo? Anh cả Ếch Ộp chửi cả bọn: Im ngay, dạy thêm và học
thêm đéo có gì phải bêu rếu cả. Đệt mợ, chúng mày sang Singapore mà xem người
ta quảng cáo năng lực dạy thêm để thu hút “khách” (học sinh) như thế nào. Đến kỳ
thi, bố mẹ xin nghỉ phép ở nhà lo chuyện dinh dưỡng cho con. Con của họ phải là
giỏi nhất, thể chất phải cường tráng nhất. Xứ Việt này hơi thì là than học căng
thẳng vì ăn có đủ chất đéo đâu, sáng ăn nhõn gói xôi năm nghìn mà đòi tinh
thông kiến thức ba, bốn môn trong một buổi sáng.
Chị Giáo mồm toàn lá mơ, nhai ngồm
ngoàm bảo anh Ếch nói đúng đấy. Thể chất quyết định cái năng lực “hấp thụ” kiến
thức rất nhiều. Não phải thường xuyên tạo xung nhịp để thức giấc nơ ron thần
kinh để tạo thêm vùng nhớ (mụ ấy chém như thật). Thầy tu Bóp Vú chen vào, thôi
các anh các chị chửi nhau in ít thôi. Tìm cách nâng cao tư duy tích cực cho bản
thân mình đi chứ ở đây mà chém gió. Hàng năm thầy chùa chúng tôi hít bao nhiêu
là khói nhang đèn do những cô cậu học sinh thắp lên cầu thi đỗ. Các anh các chị
chỉ giỏi viện lý do và đổ lỗi chứ chả hành động được mịa gì hay ho.
Các cậu bảo tớ có nổ não mỗi lần
họp hội không cơ chứ. Như mổ bò! Tiêu chí của hội nói tục chửi bậy nhưng không
giận dỗi. thế mà tàn cuộc nhậu sớm. Nhìn vậy chứ mấy hôm nữa lại họp cho mà coi.
Tiền thưởng tết mà thấp, kiểu gì cả muốn chửi cho đã mồm.
Tây Ninh, 20/11/2017
Tây Nguyên Xanh
0 comments:
Post a Comment