Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Friday, June 1, 2018

NGHĨ VỘI TRONG PHÚT TAN CA

June 01, 2018

Share it Please

   Đầu giờ chiều, gọi điện xuống dưới xưởng, hỏi tổ trưởng rằng em ơi, bên em hôm nay có ai tăng ca không. Nó nói không chị ơi, hôm nay mọi người về đưa con đi chơi….

   Cuối giờ, đem bảng chấm công xuống xưởng. Đang đi lững thững, tự dưng có tiếng chuông báo hết giờ. Như một đàn kiến hối hả chạy mưa, mọi người chạy nhanh ra cho kịp đóng cửa cửa xưởng. Có những khuôn mặt của những người mẹ trẻ đang háo hức bấm thẻ thật nhanh. Con các chị ấy đang chờ mẹ chở đi chơi. Chồng các chị ấy đang chờ mớ rau lẩu, bịch bún về cả nhà cùng ăn sang một bữa.Và có thể trong đám công nhân ấy, có ông bố trẻ vội về nựng nịu cái bụng bầu của vợ. Thủ thỉ trước lỗ rốn của vợ rằng con cứ chào đời đi, năm sau bố sẽ đưa con đi chơi chỗ này nè, chỗ kia nè. Xong hôn đánh chụt vào bụng bầu.

   Bỗng đâu trong muôn vàn tiếng nói lao xao, tôi nghe tiếng có người nhóm hai bàn tay lại thành vòm, nói vọng em ơi, đừng chờ anh về. Bữa nay anh tăng ca em nhé. Ở đằng xa kia có đôi tay vẫy vẫy, cái đầu gật lia lịa, cô gái ấy đang chào tạm biệt người yêu.

   Và tôi, từ đâu con chữ nó ùa về. Tôi gõ. Gõ vào buổi chiều sau một ngày nắng. Cái nắng gay gắt như muốn làm bốc hơi lượng mưa rả rích suốt đêm qua. Tôi gõ cho đời thêm thi vị, cho ngọt ngào niềm tin, cho mỡ màng những ước mơ đang lớn…của những ai…chả rõ!
Bến Cát, 1/6/2018
Tây Nguyên Xanh

0 comments:

Post a Comment