Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Wednesday, August 21, 2013

CHUYỆN MẠNG ẢO- kỳ 1: MẶT NẠ

August 21, 2013

Share it Please
Truyện ba láp dài kỳ
 Kỳ 1: MẶT NẠ
    Mình là đứa thất học kiêm luôn mất dạy. Vậy nên thấy mâm nào rôm rả chút xíu là sán vào bắt chuyện ngay. Ứ kiêng dè gì. Vậy mà đa số chỉ có hầu các Cụ ở quán nhậu chứ hiếm khi được ngồi chia năm xẻ bảy chuyện đời ở quán cà phê. Lắm khi muốn thể hiện sự “lên đời” bằng cách ngồi nhấm nháp miếng bánh ngọt và nhâm nhi tách trà như các cụ tiền nhân. Sáng nay được mẹ giặt quần áo cho, thế nên rảnh rỗi sinh nông nổi. Rủ các anh nhà thơ Cụt Hứng, nhà báo Ếch Ộp và cô bạn nhà văn Nhí Nhố ra quán cà phê ngồi trong giờ hành chính.
   Gọi điện cho con Nhố trước. Nó bắt máy lên, nghe mình trình bày, nó đồng ý ngay. Gọi cho anh Cụt Hứng, hắn vừa nhấc máy lên hắn quát:
    - Làm cái gì mà mới bảnh mắt ra đã nhậu mày?
    - Ôi ôi. Không anh ơi. Em rủ anh cà phê
  Hắn cười hã hã qua sóng điện thoại, hắn nói như thanh minh:
    - Mọi lần cứ thấy cái số mày gọi đến là anh mày lo vòng tay xin mẹ cho con đi bù khú. Anh biết đâu. Được đấy. Lâu lâu hội Nói Tục Cấm Giận đổi gió tý nhẩy?
  Mình cười hì hì rồi cúp máy. Thú thật khi anh ấy bảo “đổi gió tý nhẩy” là mình mừng lắm. Vì anh ấy là giảng viên đại học, giờ giấc thất thường. Lắm khi rủ nhậu buổi tối cũng khó. Nhưng mà ra ngoài xã hội, anh ấy cấm tiệt bàn bè giới thiệu nghề nghiệp thật của mình. Chẳng biết vì sao nhưng mình nghĩ anh ấy có lý do riêng. Cũng có thể là anh ấy không thích bị đánh giá nhà giáo mà ham bù khú hội hè. Chắc vậy
  Đến lượt gọi cho anh Ếch Ộp. Anh ấy là nhà báo nên dù có nằm ngủ cả ngày hôm nay thì anh ấy cũng có lương. Nhà báo mà, hành tung bí ẩn. Hí hí. Thế là mình có một buổi cà phào với bạn bè. Địa điểm là quán cà phê Miền Nhớ. Trời! Cái tên bán ăn đói được nhỉ?.
  Mềnh đến sớm nhất, ngồi với tách trà đá lâu lắc rồi mới thấy các cụ Ếch Ộp và Cụt Hứng đèo nhau đến quán. Con Nhí Nhố là cái đứa “giờ cao su” nhất. Gớm khổ. Nó sửa soạn gì kỹ thế không biết. Mới thấy cái mặt mình, cụ Ếch đã tớn lên bảo:
     - Con Tây mà bữa nay cũng bày đặt cà phê tao nhã chúng mày ơi.
 Ông Cụt Hứng nói thêm nào:
     - Cái lịt mịa, có tiền trả cả phê không mà bày đặt hú anh em?
     - Ối các anh ơi. Các anh làm em ngại thế. Em hãy còn lông bông mà. Nghề ngỗng có đếch đâu. Tuyền nhậu ké và nay thì uống ké cà phê.
     - Lịt mịa, thẳng thắn thế thì anh mày đãi một chầu cà phê thứ thiệt Ban Mê nhá.
  Mình cười tủm tỉm nhưng tự dưng có chút chạnh lòng. Ừ thì mình thất học và mất dạy mà. Ai người ta nhận mình vào nơi công sở. Nghĩ đến cái phận mình mà cay thí mồ.
  Con Nhí Nhố nó đang há mõm định gọi đồ uống thì vừa hay nhân viên phục vụ lăm le:
    - Các anh các chị dùng gì ạ
    - Cho tớ một cà phê muối– con Nhí Nhố đăm chiêu rồi nói thế- Con Tây! Mày uống gì mày?
    - Tao hả? Cho tao một tách Lipton Nóng mày ạ.
    - Ờ, thế anh Ếch và anh Cụt Hứng uống gì kêu nốt nào?
    - Cho bọn anh hai tách cà phê sữa.
  Nhí Nhố hắng giọng chốt hạ danh sách đồ uống:
    - Cậu cho bọn tớ một ly cà muối, hai ly cà sữa và một Lipton Nóng nhé.
    - Vâng. Xin các anh chị chờ tý ạ.
  Đúng là nhân viên phục vụ. Lúc nào cũng lễ phép. Lâu lâu được phục vụ, cảm giác thật là khoan khoái. Cứ như bà hoàng thời hiện đại ấy. Mình đang viên mãn với cái cảm giác vừa có được. Ngó tổng thể cái bàn, thấy các đồng chí của mình đang mỗi người một cái điện thoại. Tay chạm tay bấm trên bàn hình. Chỉ có mỗi mình là không cầm điện thoại thôi. Mình bơi thấy lạc lõng, hỏi:
    - Xem gì mà say sưa thế hả mọi người?
    - Facebook – Con Nhí Nhố mắt dán vào màn hình. Miệng trả lời như kiểu nói để khỏi bị làm phiền nữa
    - Hả?  Đi cà phê mà  ham Facebook thì còn tâm tình cái gì được.
    - Thì trong lúc chờ bưng bê, ngồi chém gió trên Phây tý.
  Mình ngồi im xem từng nét mặt của ba con người kia. Ông Ếch Ộp thì lâu lâu cười nhè nhẹ. Ông Cụt Hứng thì chỉ thấy chăm chú rồi kéo nhẹ màn hình xuống chứ hình như không bấm nút “like” hoặc bình luận gì cả. Con Nhí Nhố thì tay nó bấm lia lịa. Như kiểu bấm mà không đọc. Bỗng dưng ông Ếch Ộp nhướng mày nhìn con Nhí Nhố rồi gắt:
    - Con Nhố nhá, mày không chưa đọc đã “like” nhá
    - Ai bảo anh thế- con Nhí Nhố cãi
    - Cái status của tao rõ là dài. Vừa mới đăng chưa kịp xem lại đã có mày “like”. Tao biết rồi nhá.
    - Em đọc rồi. Anh cứ đổ oan em.
    - Oan chó gì. Mạng ảo mà, sự quan tâm cũng ảo nhỉ. Nụ hôn cũng ảo nốt nhỉ?
Anh Cụt Hứng ngừng nhìn màn hình điện thoại, quay sang anh Ếch hỏi:
    - Này, hôm nọ có xơ múi được gì không?
    - Xơ múi gì?
    - Em Hạ Xanh đấy. Nó làm thơ hay thế cơ mà.
    - Ờ thì....
  Đang nói thì bỗng thấy anh Ếch nhấc điện thoại lên và trả lời ngay:
    - Anh nghe Dân ơi...
  Đợi một lúc sau lại thấy anh ấy nói:
    - Mẹ kiếp! Mày nói thật chứ? Đợi anh, anh sẽ đi hỏi cho ra lẽ...
  Mặt anh Ếch hùng hùng hổ hổ chửi bới búa xua, tay nhét điện thoại vào túi quần rồi giải bày:
     - Mịa nó thằng Tổng Biên. Nó cóc duyệt cho bài tao được đăng trong số tới này. Tao đi hỏi cho ra lẽ được.    Công tao đi làm tin bữa giờ. Cực chết mịa luôn. Đi đã. Không nuốt nổi cà phê đâu. Anh em ở lại sau nhé. Anh xin cáo đã.
   Thế rồi anh ấy bước đi với vẻ hối hả. Hết nhìn dáng đi của anh Ếch. Mình quay sang nhìn anh Cụt Hứng. Thấy anh ấy cười khẩy, mình thấy lạ nên hỏi:
     - Sao anh cười khẩy nghe nhạt nhẽo thế anh?
     - Chúng mày tin không? Chẳng có cuộc gọi nào của thằng Dân cả đâu. Anh mày sẽ chứng minh cho mà thấy nhá.
   Nói rồi anh rút điện thoại lên, bấm bấm và anh ấy mở loa ngoài cho cả bọn cùng nghe từng tiếng tụt chờ bốc máy:
     - Dân hả? Khỏe không em?
     - Em khỏe anh ạ. Sáng sớm có anh Cụt nhớ tới em thì quý hóa quá.
     - Ừ, thế rảnh thì ra quán Miền Nhớ uống một tách cà phê với anh cho vui.
     - Dạ thôi anh ơi. Em đang ở miền Tây để lấy tin
     - Ô thế à, Anh tưởng chú mày ở đây chứ. Chú dạo này có liên lạc với thằng Ếch Ộp không? Anh gọi nó cà phê mấy ngày nay mà nó cáo bận
     - Lâu rồi em không gọi cho anh ấy anh ạ. Cả tuần nay em ở Tiền Giang. Thôi anh nhá. Em đang chờ cuộc gọi thông báo bài của em có được đăng không.
     - Thằng Ếch chưa goi cho chú à?
     - Mọi khi anh ấy báo. Tự dưng hôm nay chờ mãi chưa thấy gọi anh này.
     - À... ừ... Thôi chào em nhá. Về nhớ điện anh nhá
  Bên kia cũng chào một tiếng rồi cúp máy. Lúc này mình với con Nhí Nhố mới trắng mắt ra. Lần đầu tiên bọn mình chứng kiến sự lừa dối của anh Ếch đấy. Con Nhí Nhố hỏi ngay:
     - Việc gì mà tự dưng hắn phải dối trả anh em thế? Anh biết chuyện gì không thì tâu cho hai cô em cùng tỏ với
     - Anh nhắc đến Hạ Xanh nên nó tẽn tò chạy trốn đấy.
     - Hạ Xanh Facebook ấy hả anh?
     - Ừ, chính con ấy đấy.
     - Chị ấy làm sao ạ?- Nhí Nhố sốt sắng hỏi
     - Hôm vừa rồi anh dự buổi ra mắt thơ của thằng “đệ tử ruột” của anh ở dưới Phan Thiết ấy. Anh không muốn phiền nơi ăn chốn ở của cậu học trò ấy nên anh thuê phòng ở khách sạn có mặt tiền là biển. Đang làm thủ tục thì bỗng thấy thằng Ếch Ộp và con Hạ Xanh bước ra từ cửa thang máy. Trông tình tứ lắm.
- Rõ rồi. Ông Ếch Ộp bị anh phát giác nên tẽn tò chứ gì?
     - Ừ. Chúng mày bất ngờ chưa? Hạ Xanh với những câu thơ đầy chất nhân văn. Đưa lên ảnh thật của mình lên Facebook luôn. Rõ mặt. Rõ năng khiếu thơ phú nhưng không rõ được chất “điếm” của cô ta
Nguồn ảnh: Internet

   Vừa đúng lúc nhân viên bưng khay đồ uống đến. Mọi người dừng chuyện, cảm ơn người phục vụ rồi ai nấy pha chế đường vào tách của mình. Mình thấy choáng vì câu nói của anh Cụt Hứng. Mình thấy ê chề quá. Uổng công mình tin tưởng rằng Hạ Xanh là một người chị đáng tin tưởng trên thế giới ảo. Mình nói như phân trần:
     - Anh có nhìn nhầm không anh Cụt. Chị Hạ Xanh tuy có là người hay comment bên nhà anh Ếch Ộp nhưng họ không thể như thế. Chị ấy ở tận ngoài bắc kia mà.
      - Chúng nó chỉ ở với nhau một đêm và một buổi sáng. Đúng với thời gian của một người đi công tác cô em ạ. Mày không thấy bỗng dưng con Hạ Xanh viết lời khen biển Phan Thiết và đăng cái ảnh cũ ơi là cũ à. Thực ra muốn khoe mình đang ở Phan Thiết nhưng sợ lộ.
     - Nhưng em thấy chị ấy rất ra dáng một người chị. Khuyên nhủ em mọi nhẽ. Em nghĩ chị ấy có thể tin tưởng được.
     - Mày ngu lắm con ạ. Đạo đức giả đấy. Thấy mặt nhưng mà chưa chắc đã bắt được hình dong. Nó ăn nói nhỏ nhẹ để ve trai đấy.
  Con Nhí Nhố ngứa mỏ nên nói chen vào:
     - Anh Cụt nói gì mà ghê thế. Chẳng lẽ Hạ Xanh là điếm?
     - Chính xác! Con điếm đội lột là mẹ hiền vợ ngoan. Con điếm con đĩ mà chúng ta thường thấy là bị định nghĩa sai đấy. Họ cũng chỉ là người lao động thôi. Họ lấy thân mình, sức khỏe của mình để kiếm tiền nuôi sống chính họ. Chỉ có con Hạ Xanh lăng lòa kia mới là điếm.
     - Dạo này Hạ Xanh khó khăn hả anh?
     - Con Nhí Nhố này, sao tao nói nãy giờ mà mày không hiểu à? Bây giờ người ta có cái kiểu ngoại tình trong tư tưởng rất lạ. Họ lên mạng xã hội, nói yêu đương lẫn nhau. Nếu có cơ hội biến giả thành thật thì họ tìm đến địa điểm thích hợp và “đổi gió” rồi sau đó ai về nhà nấy. Vẫn làm chồng chung thủy, vẫn làm vợ trinh nguyên. Vẫn làm mẹ làm cha của những đứa con luôn tự hào về bố mẹ chúng.
     - A, con Nhố này hiểu ý ông anh rồi. Nghĩa là ông Ếch có “vợ bé” trên Facebook chứ gì. Tắt Facebook thì là như chưa từng phản bội chứ gì?
     - Ừ. Chính xác. Mà nói ra cho chúng mày thấm thía được cái câu “thấy vậy mà không phải vậy” của người miền Nam thôi. Chứ anh mày không có ý chia rẽ tình đoàn kết của hội Nói Tục Cấm Giận hai em nhé. Đời mà, có người nọ người kia. Miễn rằng thằng Ếch không bạc bẽo với anh em mình thôi. Còn chuyện nó có là ông hoàng trong truyện nghìn lẻ một đêm thì kệ. Hơi đâu.
     - Nhưng em không thể nào bình thường hóa quan hệ với Hạ Xanh được nữa.
     - Ối xời! Mạng ảo mà em. Kệ nó. Chừng nào nó đú đởn với chồng em trên Facebook rồi hẵng hay chứ. Mà nhấp miếng cà phê nào. Nói nhiều. Vã cả bọt mép.
    Mình nghe anh Cụt Hứng và con Nhí Nhố nói về người có nick Hạ Xanh mà bàng hoàng. Bao nhiêu là hình ảnh đẹp về một người chị làm thơ hay. Tuy không vào hội văn học nghệ thuật nào cả nhưng mà có tố chất của một nhà thơ. Nhưng có lẽ có tài thì có tật. Có lẽ thế. Mình tự an ủi thế. Hoang mang thật. Thôi thì nghe vậy thì biết vậy chứ chắc gì lời lão Cụt Hứng đã đúng. Nhưng cũng nhờ đó mà biết đề phòng cái thế giới ảo đấy man rợ.
Buôn Ma Thuột, 21/8/2013
H’Tây Niê

2 comments:

  1. Dựng chuyện giỏi thiệt đó!
    Con Nhí Nhố, con Tây, cả chị Hạ Xanh nữa chỉ là phân thân của Hơ Tây Nie.
    Anh Cụt Hứng với chàng Ếch ỘP cũng từ đó chui ra.
    Vậy mà sinh động ra trò. Cứ y như thật!
    Đáng khen!

    ReplyDelete
    Replies
    1. He he. Lâu lâu được bác Nho khen
      Bin La Xanh Đỏ phởn lên trên mặt hí hí

      Delete