Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Thursday, August 22, 2013

CHUYỆN MẠNG ẢO - kỲ 2: CHỈ DẪN ĐỊA LÝ

August 22, 2013

Share it Please
Tiếp theo kỳ 1: MẶT NẠ 
Kỳ 2: CHỈ DẪN ĐỊA LÝ
Truyện ba láp dài kỳ
Tác giả ảnh: Betty Bachlong
   Sau khi mình và con Nhí Nhố há hốc mồm nghe ông anh Cụt Hứng kể chuyện, bọn mình ai đi đường nấy để làm việc thường ngày. Nhưng sự thất vọng về cái nick Hạ Xanh thì không thể nào bôi xóa được. Mở Facebook lên, một luồng suy nghĩ hiện hữu trong đầu: “biết tin ai bây giờ?”. Mình bắt đầu sợ những cái “like”, những cái cười he he, hi hi gượng gạo. Một con người như Hạ Xanh sao lại lăng lòa đến mức thế. Không thể tin nổi. Đang ngồi dán mắt vào màn hình đọc linh tinh thì bỗng có cuộc gọi của cô bạn Tình Nồng qua điện thoại:
   - Tây ơi, hức hức!
   - Chuyện gì mà ấm ức thế?
   - Tự dưng tui bị anh Đêm Trắng nói tui nghe lời ai đó nên xa lánh ổng, không vô tường nhà ổng để comment và like nữa. Rồi ổng còn nói câu sau cuối nữa là vắng mợ thì chợ vẫn đông
   - Có chuyện đó nữa hả? Ông Đêm Trắng điên hay sao vậy. Mấy anh em cà rỡn với nhau miết mà.
   - Thì đó. Thiệt tình luôn bà ơi. Tui sốc quá sốc luôn. Tự nhiên tui bị đổ oan vậy á? Trên Facebook ổng là người mà tui coi như đàn anh. Có chuyện gì cũng xin ổng góp ý mới dám làm hết á.
   - Thôi được. Hai đứa mình biết vậy thôi. Mấy hôm trước ổng nửa đêm nhắn tin cho tui, nói có “anh có gọi cho em được không?”. Tui phụ má làm cả ngày. Mệt muốn chết nên ngủ ngon lắm. Không biết có tin nhắn của ổng. Sáng ra tui thấy điện thoại có tin nhắn. Tui đọc rồi tui lo cho ổng. Tui nghĩ ổng có chuyện nên muốn tâm sự giữa đêm khuya như vậy. Tui gọi lại thì ổng không nghe máy. Tui nhắn tin hỏi có chuyện gì vậy anh. Tui giải thích phải quấy với ổng luôn rồi á. Biết ổng trả lời gì không?
   - Trả lời sao bà Tây?
   - “Im đi, Đã bảo là im đi rồi mà”
   - Gì? Tự nhiên mà chửi tui vậy?
   - Bà ngu quá. Tui có nói bà đâu. Đó là nguyên văn cái tin nhắn của ổng đó. Cái cảm giác lúc nãy bà có thì cũng chính là cái cảm giác tui hứng chịu đó.
   - Vậy bữa giờ bà có nói gì nữa không?
   - Tui nín thinh luôn Tình Nồng à. Tui nghĩ cái gì ảo cũng là ảo thôi. Hơi đâu mà bao đồng hết chuyện thiên hả. Phải không Tình Nồng?
   - Ừa! Cũng thấy ớn kinh. Mà mình nói xấu ổng cho người ta nghe. Người ta lại guấn giá mình à nha. Vậy nên nín thinh là tốt nhất bà Tây hể ?
   - Thôi vậy đã. Tui đi nạp cái hồ sơ. Mệt muốn chết với thủ tục pháp lý.
   Hai đứa chào nhau và cúp máy. Mình lại thấy như cánh cửa của niềm tin vào thế giới ảo đóng sầm lại. Hình như do lâu nay mình quá tin tưởng vào một ai đó mà không hề cảnh giác. Bởi lẽ mấy anh em gần như biết hết về nhau. Sau khi đọc các status thấy hợp quan điểm của nhau nên hay bình luận trêu chọc nhau. Có thân nhau mới dám nói như tát vào mặt nhau như thế. Nhưng mà tuyệt nhiên mấy đứa bọn mình không hề nói hỗn với anh Đêm Trắng dù là đùa giỡn. Mình và Tình Nồng cũng chỉ quen nhau trên Facebook. Gửi ảnh cho nhau xem chứ chưa hề gặp nhau. Nhưng bọn mình đã thân nhau như anh chị em ruột trong nhà vậy đó. Quà gửi bưu điện cho nhau miết à
   Khi đã thấy chơi khá thân thì người ta bắt đầu muốn biết rõ về nhau hơn. Tên thật, công việc, thành phần gia đình... nói chung là nắm được “chỉ dẫn địa lý” của nhau. Thậm chí đọc nội dung tin gửi trên Facebook cũng hiểu cuộc sống riêng của bạn mình có chuyện gì. Âm thầm hiểu mọi nhẽ về nhau. Nhưng cũng vì quá thân nên nhiều khi có những người ghen ghét. Muốn cổ xúy cho những ý niệm như: “chúng nó đang ngoại tình trên Facebook” nên nhiều khi các anh chị em phải kìm hãm sự trêu chọc nhau lại. Vậy là lắm lúc nghĩ mình bị hờ hững và bắt đầu nói xấu nhau vì những chuyện không đáng có. Cái đó gọi là thân nhau lắm cắn nhau đau.
***
   Bẵng đi một thời gian. Mình không chơi Facebook vì bận vi hành nhiều nơi. Máy móc đem đi không tiện. Một phần cũng vì mình mất niềm tin với tình bạn trên Facebook. Hôm vừa rồi mới mở trang Facebook lên, đang xem tin tức của bạn bè. Bỗng con Tình Nồng nhảy vào chát:
- Bà ơi
- Gì?
- Anh Đêm Trắng bỗng dưng gọi điện nói tui gửi cho ổng một hồ sơ
- Làm gì?
- Lâu nay tui nhờ ổng xin việc cho đó.  Họ hàng bên vợ anh Đêm Trắng toàn mấy ông to ở trên tỉnh hết đó bà.
- Ủa vậy hả? Có phải Hương Trầm là Facebook của vợ ổng không?
- Ừa, vợ ổng đó.
- Nhưng mà ổng định xin cho bà làm gì?
- Ổng nói xin cho tui làm ở nhà xuất bản chuẩn bị thành lập ở tỉnh Rạng Đông.
- Ổng nói hết mấy tiền?
- Ổng nói rằng riêng phần ổng thì chỗ anh em thân cận nên ổng không có lấy mà ông anh họ của ổng cũng không lấy. Vì ổng xin cho tui với anh nghĩa là xin cho bà con họ hàng xa mà. Ông anh họ hàng này là người bên ngoại. Tui là em bên nội. Ông anh kia nghe vậy nên cũng không lấy tiền nhưng mà mấy cái “cửa” trên ông anh đó thì chốt giá khoảng năm chục triệu. Khoảng bốn cửa như vậy.
- Trời ơi. Hai trăm triệu rồi chứ còn gì nữa. Mà có chắc là có nhà xuất bản sắp thành lập không vậy? Bà sẽ làm việc gì trong nhà xuất bản ấy?
- Làm biên tập viên
- Mà tự nhiên ổng gọi điện sau khi nói: “vắng mợ thì chợ vẫn đông” vậy mà bà vẫn bình thường hóa quan hệ à?
- Ừa, bình thường thôi bà Tây à. Ổng có nói là hôm trước ổng đùa thôi. Ổng sợ những thằng ngày xưa ổng giúp tui xa lánh bọn chúng quay sang nói xấu ổng. Làm cho tui mất niềm tin với ổng.
- Vậy là đợt này ông muốn chuộc tội vì ăn nói hồ đồ đó. Hãy hy vọng. Có khi bà lại có việc đó Tình Nồng à.
- Tui cũng mong vậy.
   Mình chát với con Tình Nồng xong. Thấy niềm tin về một con người như khôi phục phần nào. Vừa hay, bưu tá lại đến trước cửa trao tận tay cuốn sách của một bàn ngoài Hà Nội gửi cho mình. Mình vui thiệt đó. Mình chưa gặp bạn bè trên Facebook nhưng mà họi gửi quà cho mình miết thôi. Có việc gì thì chỉ cần nhờ bạn bè Facebook. Họ làm cho mình nhiều việc lắm. Vậy nên mấy anh chị em thân nhau lắm. Ước chừng có dịp cái là tụ tập nhậu nhẹt liền à. Tiếc rằng chưa có dịp.
    Mình chát với bạn Facebook Tình Nồng buổi sáng thì đến trưa đang thiu thiu ngủ, bỗng có tiếng chuông điện thoại réo:
- Tui nghe nè bà Nồng
- Bà ơi. Tui bị gạt rồi bà ơi. Không có cái nhà xuất bản nào chuẩn bị thành lập ở tỉnh Rạng Đông hết.
- Sao bà biết. Mà bà gửi hồ sơ chưa?
- May tui chưa gửi. Tui định gửi nhưng mà thấy không yên tâm nên tìm cách liên lạc với tổng biên tập tạp chí văn nghệ Rạng Đông. Ổng nằm trong ban chấp hành hội nhà văn Việt Nam đó.
- Ừa, rồi sao nữa. Nói lẹ đi
- Thì tui hỏi ông tổng biên tập đó. Ổng nói là không có cái nhà xuất bản nào chuẩn bị thành lập hết trơn á.   Có một cái nhà máy in mà thành lập từ hồi tháng ba hay tháng tư rồi. Cán bộ bên ủy ban tỉnh Rạng Đông ế việc đầy ra đó. Không đến lượt tui chen chân được vào làm biên tập viên nếu có thành lập nhà xuất bản đâu.
   Mình tai nghe, tay cầm điện thoại mà run lên. Mình quá hoảng, quá sốc. Y như kiểu nghe một cái tin đau buồn nào đó vậy. Chừng đó cũng đủ biết anh Đêm Trắng là kẻ lừa dối bạn Facebook rồi. Vậy mà lâu nay mình với bạn Tình Nồng cùng nhau tung hê ổng lên tận mây xanh chứ. Coi ổng như anh ruột nữa chứ.
   Mình không cam chịu. Mình nhờ ông anh Phiêu Lãng (cũng là một người bạn Facebook) điều tra coi thằng Đêm Trắng đó thực ra là ai. Mình cũng hơi nghi ngờ ông anh Phiêu Lãng. Nhưng con Tình Nồng nó nói là nó gặp anh Phiêu Lãng này rồi. Tính tình dịu nhẹ, biết lắng nghe, không cướp lời ai cả, nói năng vừa đủ để tin cậy lẫn nhau. Mình không ngờ anh Phiêu Lãng quen biết cực kỳ rộng nha. Ông điều tra có chút xíu thời gian thôi mà kết quả tốt không ngờ luôn.
  Không ngờ thằng Đêm Trắng chính là tài xế cho ông bạn của anh Phiêu Lãng. Đêm Trắng là tay chuyên buôn bán gỗ, lục bình, mật và cao của các loài động vật quý hiếm. Vậy mà các nội dung bài biết trên Facebook, hắn đều thể hiện nỗi đau đáu với tình hình rừng cây của Việt Nam đang bị tàn phá. Nó khai có hai bằng đại học nhưng không phải. Dân lái xe cho bình đoàn thì bằng cấp cái nỗi gì. Hết học lớp mười hai, đi bộ đội rồi may mà mon men giữ được chức tài xế cho bình đoàn thôi. Bình đoàn của hắn có căn cứ ở vùng biên giới tỉnh Rạng Đông. Hắn có cô vợ là giáo viên mầm non. Người có nick Facebook Hương Trầm không phải là vợ hắn. Mà chỉ là bồ bịch của hắn. Vậy mà trên mạng ảo. Hắn luôn mồm nói Hương Trầm là vợ anh.
  Điều tra sâu hơn tí nữa thì cô gái Hương Trầm này có gò má cao nên bị ế chồng. Nhưng nhà Hương Trầm có quyền thế thật. Hương Trầm làm kế toán cho nên lẽ đương nhiên là rút ruột có hệ thống thì vẫn có đồng vào đồng ra. Thằng Đêm Trắng này chỉ lợi dụng cô nàng này thôi. Khổ thân cô gái Hương Trầm, mất trinh nguyên lại mất cả tiền bạc vì một tên khốn.
  Mình quyết định giữ kín chuyện này. Vì nói ra thì cũng không hay ho gì. Anh em bạn bè một thời tốt đẹp, tung hô nhau, chúc tụng nhau mà giờ đâm ra nói xấu nhau thì mình cũng là đứa chẳng ra gì. Vậy nên mình im lặng. Riêng bạn Tình Nồng thì mình gọi điện cho nó biết hết mọi việc. Nói xong rồi ai lo thân nấy, mặc xác sự đời. Hai đứa thống nhất quan điểm rằng “ai thực thì mình chơi. Ai ảo thì vứt”. Nhưng mình hận lắm. Chẳng lẽ anh em chơi bao nhiêu lâu nay rồi mà thằng Đêm Trắng không hiểu chút xíu gì về mình sao. Mình có phải là đứa thích béo xép chuyện thiên hạ đâu. Quá lắm thì mình mới nói thôi. Chắc hắn nghi ngờ mình bêu rếu hắn với con bé Tình Nồng đây mà.
   Bây giờ mình đã hiểu vì sao thằng Đêm Trắng luôn mồm chửi rủa sự bất công này nọ rồi. Vì hắn chỉ là hạng tép riu, tài xế mà. Không ai để mắt tới cho nên muốn được nổi tiếng bằng cách hùa theo các viết của thiên hạ. Hắn kết bạn với những nhà văn nhà thơ nổi tiếng rồi cố làm thân với họ để tự tôn mình vào giới tri thức thượng lưu. Thấy một nhà văn nào đó bình phẩm về một bài báo, hắn cũng viết một bài bêu rếu bài báo đó. Hắn viết theo phong trào rồi gắn tag (các cái thẻ gắn đuôi cho bạn bè biết bài viết của mình) hòng câu “like” trên Facebook. Càng nhiều cái “like” thì chứng tỏ hắn nổi tiếng để hắn thỏa sức vung mồm.
  Thực ra hắn rỗng tuếch. Không biết cái gì. Một kẻ chụp giật cơ hội mà thôi. Uổng công bao nhiêu kẻ đã tin tưởng hắn. Nghe nói sau này hắn thấy cái nick Đêm Trắng xui quá nên biện ra cái lý do “Có người bẻ khóa Facebook, phải nhờ cơ quan điều tra kiểm duyệt. Tên ấy đã bị bắt cùng nhiều tội danh khác. Giờ Đêm Trắng xin chuyển sang nhà mới có tên Trắng Đêm. Mời bà con lại ghé lại nhà mọi khi”. Lại một trò bip thiên hạ. Trên thế giới ảo nàý có rất nhiều CAM (công an mạng) nếu khả nghi thì họ bắt lâu rồi chứ cần gì hắn phải la làng lên.
   Mình ngẩn ngơ nghẹn đắng mất mấy ngày liền. Mình thấy đau đớn cho sự tin tưởng của mình. Mình muốn cắn xé mọi thứ. Muốn chửi tục kinh khủng....Nhưng thôi. Hắn không đáng để mình mất nhân tính. Đúng là biết gốc tích mà chưa biết hết lòng dạ con người.
(còn nữa)
Buôn Ma Thuột, 22/8/2013
H’Tây Niê

Đón xem kỳ tới: NHỮNG CÁI “LIKE” CỦA NGƯỜI NỔI TIẾNG
Xem lại kỳ 1: MẶT NẠ 

6 comments:

  1. Vậy hả Tây Nguyên Xanh, thế mà mình cứ tưởng "vui là chính!". Thôi ko biết nói gì hơn với Tây Nguyên Xanh, nhường cho Pà Kon ...bình loạn.Heee!

    ReplyDelete
  2. Nghe thấy tên đã thấy KHỦNG BỐ! Vậy có lục bát này: Tình Nồng, Đêm Trắng, Hạ Xanh/ NHí Nhố, Cụt Hứng (rất nhanh)... Hương Trầm!

    ReplyDelete
  3. He he! Chào Tây nguyên xanh. Chúc vui vẻ.

    ReplyDelete