Ảnh: Vũ Duy Bội |
Chưa bao giờ em giận anh đến thế
Anh chạy đến giữa muôn vàn ảo ảnh
Anh chạy đi giữa mất mát của đời em
Anh tuyệt vời giữa bạt ngàn tuyệt vọng
Em là gì trong con mắt ấy?
Ả điếm hoang…
Hay cô nàng hiền dịu nhất thế gian?
Anh là gì trong khoảng trời mông lung ấy?
Kẻ đi hoang với trái tim chân thật…
Hay khách trọ neo đậu trước mặt em?
Buôn Ma Thuột, 24/3/3013
Tây Nguyên Xanh
Giận thì giận mà thương lại càng thương....
ReplyDeleteCông nhận là giận mà thương thật anh Kiên ạ. Mà sao anh không viết bài mới cho em đọc với hả anh Kiên
DeletePhải có hứng thú và có gì đó mới viết được, Tây Nguyên à!!!
DeleteEm đã đọc bài mới của anh rùi hihi
Delete