Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Saturday, July 13, 2013

CÔ BÁN ĐẬU HŨ

July 13, 2013

Share it Please
Nguồn ảnh: Báo Người Lao Động
   Đó là một người phụ nữ thấp bé, lưng còng. Tôi áng chừng xấp xỉ lục tuần. Lần đầu tiên tôi gặp cô là ở đầu hẻm đi vào quán cơm Vy Vy (bọn sinh viên đại học Quy Nhơn chúng tôi vẫn quen gọi là hẻm Vy Vy). Hôm ấy còn một chén đậu hũ (người Bình Định gọi là đậu non) nữa thôi, cô năn nỉ tôi mua để cô quảy gánh ra về. Thương quá nên tôi mua. Với lại hình như hơn mười năm rồi tôi chưa ăn đậu hũ.
   Lần đầu tiên tôi ăn đậu hũ là lúc tôi đi tham quan thành phố Đà Lạt. Hồi đó mới mười tuổi, mãi đến khi học đại học tôi mới lại ăn món này trên đất Quy Nhơn. Tất nhiên rồi, đậu hũ bao giờ cũng có hương vị nồng nàn của gừng, ngọt lịm của mật mía, béo ngậy của đậu non. Cầm cái thìa to to cắm vào cái chén con con để múc đậu ăn mà nghĩ thấy buồn cười. Tại sao chén bé lại đi với thìa to? Một hồi suy nghĩ, tôi mới hiểu ra ăn đậu hũ mà dùng thìa bé thì chẳng muốn ăn tý nào.
    Bình thường cô bán đậu hũ này không lai vãng trên con đường An Dương Vương đâu. Cô chỉ cần ngồi ở góc công viên bùng binh Ngô Mây gần chỗ eo Nín Thở là bán hết hàng rồi. Khi ế, cô mới đi chuyển đến vùng có mật độ lớn sinh viên qua lại. Cô tội lắm. Chào hàng như kiểu muốn khách mua nhiều nhưng thấu hiểu sinh viên thì chỉ mua được một lượng hàng nhất định. Bán ở phía eo Nín Thở thì đỡ hơn vì lũ nhóc được bố mẹ dẫn đi dạo biển và mua quà ăn vặt cho. Hoặc những đôi lừa hẹn hò ngoài công viên, hay mua để ăn chung cho lãng mạn.
   Chẳng hiểu lần nào gặp cô, tôi cũng hỏi cô còn đậu nữa không. Nếu còn thì tôi cũng mua cho cô một chén. Thấy thương vô kể.

BMT, 13/7/2013
Tây Nguyên Xanh

2 comments:

  1. Replies
    1. Bỏ nhưng mà rồi lại mở lại anh ạ. giờ để vậy thôi. không thường xuyên chơi nữa

      Delete