Nguồn ảnh: internet |
Ba Má đi làm từ khi sớm bửng, để quên điện thoại ở nhà. 8h
sáng, lão đội trưởng gọi điện bảo 9h lên hội trường họp gấp. May mà lô cà phê gần
nhà chứ không thì Ba về làm sao kịp. Lật đật chạy ra gọi Ba về, Ba cũng lật đật
đi xem coi có chuyện chi. Đến trưa về. Ba nói bọn buôn hàng đa cấp tổ chức hội
thảo dụ dỗ người mua. Thế mà lão đội trưởng làm như cháy nhà không bằng á. Tự
dưng nhớ cái hội Thiên Ngọc Minh Uy đã từng dụ dỗ mình mua máy Ozon ở Quy Nhơn
ghê...
Núp dưới cái danh công ty bán hàng gia dụng Thiên Ngọc Minh
Uy, lấy trụ sở ở trên đường Nguyễn Thái Học (Đối diện với quán bánh xeo Cây Me.
Cứ chiều chiều, bọn sinh viên hay rủ nhau đi ăn ở quán bánh xèo bán dưới tán cây
me to đùng. Vì thế gọi chung là bánh xèo Cây Me. Quán có cách phục vụ “hách dịch”
rất độc đáo nên hễ là sinh viên thì đều biết. Mình sẽ kể sau). Hồi đó, mình mới
chân ướt chân ráo nhập học. Quy Nhơn những ngày đầu đông, mưa ướt lẹp nhẹp, lại
chưa sắm ô nên mình hay trú ở dưới chân tòa nhà trung tâm cũ. Nhiều người trú ở
đó lắm. Ngồi lâu cũng buồn mồm, hỏi ngay thằng bên cạnh nó quê ở đâu. Ui cha,
giọng Quảng Ngãi mình mê tít thò lò. Thích vì những từ đệm được phát ra ở cuối
các câu nói. Những từ đệm đó đã giúp mình phân biệt được giọng Quảng Nam và Quảng
Ngãi.
Hỏi trúng thằng N lớp
quản trị kinh doanh. Nó là cánh tay đắc lực cho các đầu sỏ của Thiên Ngọc Minh
Uy ở Bình Định. Từ nó, mình biết thêm thằng V (quê Hà Tây) học ngành Nông Học, cái V (quê Nghệ An) học sư
phạm Văn và cả một nhóm bạn khổng lồ vừa rớt đại học mùa thi 2008, đang ôn ở
Quy Nhơn. Đáng lẽ là không dính chúng nó nhiều đâu. Nhưng do nhớ nhà nên ăn tối
xong, ngày nào mình cũng ló mặt ở bờ biển. Chúng nó lại hay tụ tập ở công viên
để đàn, hát và chơi đủ trò nên mình bị cuốn vào hội ấy. Chúng nó tìm cách cho
mình và V (Nghệ An) thân nhau với lý do là đồng hương Nam Đàn. Mình đi học nói
giọng Nghệ và ít khi ra ngoài mà mình nói nhà ở Tây Nguyên. Vì mình ghét cái kiểu
nói dân Tây Nguyên trồng tiêu và cà phê mà xuống sống với dân trồng lúa thì
khác gì tiên. Chúng tin mình là gái Nghệ chính cống. Chúng nó ăn nói khéo, luôn
khích lệ các bạn tự tin nói trước đám đông. Một đứa hay nói cà lăm ở chốn đông
người như mình thì khoái củ tỉ. Đỡ nhớ nhà nữa chứ. Đánh đu với hội này được một
tháng trời thì các cụ mới bắt đầu rủ rê đi tham dự hội thảo.
Tối hôm đó, khoảng 20 cháu sinh viên như mình, gửi xe ở quán
bánh xèo Cây Me rồi đi bộ sang tòa nhà đối diện. Bề ngoài nhìn giống hiệu bán đồ
gia dụng nhưng tầng hai là nơi tổ chức hội thảo. Mỗi người mới đều bị chi phối
bởi một người có đeo bảng tên của Thiên Ngọc Minh Uy. Mình bị thằng N quản lý.
Nó phải đưa cho tổng đại điện ở Quy Nhơn năm mươi nghìn để đảm bảo người nó dắt
vào không bỏ hội thảo giữ chừng. Cuối buổi họ sẽ trả lại nó sáu mươi nghìn (tiền
thừa là tiên công của N) Mới vào, chúng cho xem của một vài nhân vật thu nhập một
tháng được mười triệu đồng nhờ tham gia Thiên Ngọc Minh Uy. Đến khi chúng giới
thiệu tính năng máy khử trùng bằng Ozon là mình biết bị lừa rồi. Mình nhớ ngay
cái hội Hưng Thời Đại đang làm mưa làm gió ở Nha Trang và Buôn Ma Thuột thời
năm 2007 và 2008. Mình vẫn hào hứng nghe chúng nó thuyết trình, cũng tình nguyện
lên giả vờ đòi uống ly thuốc sâu như chúng mời. Gút lại buổi thuyết trình là
chúng bảo hãy mua nhanh máy Ozon, soong nồi, phụ kiện của nữ giới với giá trên
trời. Mình bảo các anh ơi, em chưa có tiền. Chúng bày cho mình gọi điện lừa bố
mẹ rằng con cần tiền để học chứng chỉ tiếng Anh và Tin học. Khi bố mẹ gửi tiền
thì đem tiền đó mua sản phẩm và nghiễm nhiên trở thành thành viên của Thiên Ngọc
Minh Uy. Chúng nó có cái luận điệu rất hay đó là lớn rồi, chẳng lẽ hàng tháng
còn ngả tay xin tiền cha mẹ à.
Thằng N ngày nào cũng nhắn tin hỏi có tiền chưa. Mình bảo
nóng ruột lắm nhưng bố mẹ chưa gửi. Nó lại tỏ vẻ quan tâm bằng cách xin biết
ngày sinh của mình để sau này anh em Thiên Ngọc Minh Uy tổ chức sinh nhật cho
mình. Hờ hờ, nó không biết mình bị dị ứng với vụ sinh nhọt này. Hình như một
tháng rưỡi sau, mình không ra công viên Thiếu Nhi nữa mà lên eo Nín Thở ngắm biển.
Tránh mặt chúng nó nên chúng cũng lơ mình. Sau này mình hỏi mấy đứa ở Quảng
Ngãi, chúng bảo bố của thằng N cày nát thị trường Quảng Ngãi rồi nên nó phải cố
bám bọn sinh viên để lừa. Cả N và V đều bỏ học đại học để chạy theo bán hàng
cho Thiên Ngọc Minh Uy. May cho T lớp mình và V lớp văn đã chịu tiếc ba triệu để
đoạn tình với bọn nó. Còn mình thì nhớ đời về chuyện tin bạn bè thưở sinh viên.
Buôn Ma Thuột, 3/5/2014
Tây Nguyên Xanh
Tui có đọc còm của bạn hiền bên nhà . nói thiệt nè, cũng muốn làm cho ngăn nắp nhìn trật tự y như bạn , mừ...bó tay. Khai thiệt lun, mạng miết gì là dốt cực kỳ. hồi nãy tui mò tui làm ngắt ra gì như bạn nói á, mà cái này cũng là điện thoại hỏi bà con chớ cũng không tự mò ra nỗi , tui ngắt được rồi, mà của bạn ( mà cả nhiều nhà khác tui thấy ), thì cái ảnh nó nằm gọn gàng một góc , còn của tui nó nằm chành bành, nhìn mất thẩm mỹ, xấu tệ lun á.
ReplyDeleteCon người iu tui nó bảo, đưa pass nó dô làm cho, 30 giây thui. Mà khổ quá, hộp mail chứa toàn là thư tềnh iu dí mấy Thị Hến, thị Mầu khác, nên mụ nội cũng hổng dám đưa. đành...thui, ngu thì xài theo kiểu ngu dzậy.
Cái dzụ bán hàng kinh điển nì, thiệt là...chỉ nhắm vào sinh viên , hay ..mấy ai nhẹ dạ một chút. Tám chút bạn hiền nghe, hồi đó con tui bị sốt sùi bọt mép lun, lúc đó tui còn ở nhà trọ, nghèo muốn chết, dzậy mừ, cái thèng ở trọ phòng cạnh bên, nó sang trước hỏi thăm con tui, sau dụ bán cái nước quái đản gì đó mà nó bảo cho con tui uống là ...hổng bịnh hoạn gì hết ( ?) . giá thì ...cao ngang ngửa sữa ngoại . tui làm giề có tiền mà mua. Tiền thuốc cho con còn chạy gần chết. mới nói, mấy ai mà dính vô vòng bán hàng lừa đảo nì, thì toàn là ...đi gạt người thân xung quanh mình thui. Chán thiệt.
Bạn muốn thay đổi cía gì liên quan đến blog. chỉ cần gõ câu muốn lên google thì tự khắc có những trang viết nói về thủ thuật blog.Tha hồ mà làm theo hướng dẫn của họ. Bạn à hihi.
DeleteCái vụ uống thuốc đó. Thiệt là tội cho bạn và con bạn. haiza. Xã hội giờ chán ghê. bạn nhỉ
Việc bán hàng đa cấp, bị lừa nhiều và lâu rồi, từ hồi 2000-2005 nở rộ như nấm sau mưa. Đã có nhiều bài viết, nhiều cảnh báo... nhưng rồi cũng nhiều người bị lừa, nhất là người thân, khổ thân thật.
ReplyDeleteKhông biết ba của Tây Nguyên Xanh có bị... lừa không?
May mà bố em không bị lừa anh ạ
DeleteVừa nghe thuyết trình đã biết ngay là ..LỪA! Giỏi thiệt đó! Bái nể!
ReplyDeleteMay mà không bị lừa bác ạ
Delete