Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Friday, November 14, 2014

KHI CHUYỆN HỌC HÀNH ĐƯỢC ĐEM LÊN BÀN NHẬU

November 14, 2014

Share it Please
   Buổi chiều, có tí việc đi ngang ngõ nhà anh Cụt Hứng. Thấy anh ấy đang lúi húi hốt nhúm vỏ hạt dưa, bèn hỏi anh có dịp gì mà bày biện dưa cà đãi khách thế. Anh khoe có học trò cũ ghé chơi. Ồ, mấy nay mình cứ ru rú ở nhà chơi Facebook mà quên mất sắp 20/11 rồi. Cứ gặp anh ấy là nhớ chị Giáo. Cái công cuộc làm mai làm mối cho chị ấy với anh nhà thơ Cụt Hứng này vất vả quá đi. Cũng lâu rồi nhóm Nói Tục Cấm Giận không hội họp. Thèm múa mép chém gió với bạn bè quá. Bốc điện thoại lên, hú anh Ếch Ộp, chị Giáo và con Nhí Nhố về quán bà Chín Béo ăn gỏi vịt như mọi khi.
Tác giả ảnh: adegsm pte
   Cả hội chờ mãi mới thấy chị Giáo. Cứ tưởng chị ấy chỉ đồng ý hão rồi trốn như lúc trước. Lần này thấy trình bày lý do là bận dạy thêm cho mấy đứa học trò. Nhà báo Ếch Ộp nghe thế, bỗng sáng mắt lên, nói mấy hôm nay báo chí bàn sôi nổi về cái điều tra thú vị của thầy Trần Đình Trợ ở Hà Tĩnh. Đại khái là từ cái khảo sát ấy, người ta suy rộng ra rằng học sinh thời nay chỉ biết học để bằng mọi giá phải đỗ đạt làm quan chứ đi xe đạp hằng ngày mà hầu như không phân biệt được săm và lốp, ở nhà ít làm việc vặt, sống ở vùng lũ nhưng hầu như không biết bơi và nói cụ thể hóa ra là các em ấy không cọ sát với thực tế nhiều, chạy theo những ảo tưởng từ xã hội. Bằng chứng là chúng nhớ ngày sinh bạn bè nhiều hơn ngày sinh của bố mẹ.
   Như được khơi mào, nhà thơ Cụt Hứng (đại gia của những vần thơ đọc lên nghe rất mất hứng) kể chiều nay có mấy đứa học trò cũ ghé thăm nhân mùa Hiến Chương. Chúng nó nói là quý thầy Cụt Hứng vì ngày xưa học thêm người khác nhưng trên lớp vẫn được thầy đối xử công bằng. Con Nhí Nhố ngứa mồm, nói chen vào rằng các thầy các cô đừng nghĩ cứ là thầy thì nghiễm nhiên học trò mang ơn nhé. Phàm là thầy cô thì ai cũng được học trò kính trọng nhưng chỉ những ai cho chúng kiến thức thì nó chúng mới mang ơn. Ngày nay học trò gần như chỉ thấy có ơn với thầy cô dạy thêm thôi. Còn học trên lớp chỉ để chờ đến ngày thi và khẳng định tên tuổi. Vai trò của thầy cô trên lớp rất nhạt. Chúng chỉ cầu mong sao không bị trù dập vì cái thói trâu buộc ghét trâu ăn. Mà nếu học phí bị thu cao quá, chúng nó lại thấy rằng ơn huệ gì những kẻ dạy thêm, trả tiền rồi mà. Thành ra các thầy cô thời đại này cần thận khi vỗ ngực ta đây ban chữ cho thiên hạ.
   Thấy chị Giáo ngồi im, cả bọn sợ chị ấy tự ái. Vẫn biết tôn chỉ của hội là Nói Tục Cấm Giận nhưng mà sợ chị ấy bỏ về lắm. May quá, chị ấy không về mà còn vui vẻ nhỏ nhẹ nói như này, vốn dĩ việc học thêm xuất phát từ nhu cầu được trao đổi kiến thức giữa thầy và trò. Ban đầu chỉ có học trồ ghé nhà thầy cô giáo chơi rồi tiện thể thầy trò hàn huyên về chuyên môn. Thế rồi lâu dần, đứa nọ rủ đưa kia rồi đứa nữa lập nhóm đến “lót dép hóng chuyện” ở nhà thầy cô luôn. Khách nhiều quá, thầy cô cũng phải phân bổ thời gian. Phụ huynh tự nguyên đến biếu thầy cô cái này cái nọ gọi là “phí tổn thời gian”.  Lâu dần mới phát triển thành nền công nghiệp không khói Dạy Thêm Và Học Thêm này. Nay người dạy thêm phải đóng thuế cho nhà nước thì khác nào một ngành công nghiệp rồi.
   Oạch! Chị Giáo có khác. Dài dòng văn tự thật. Mình chỉ hỏi anh Ếch Ộp là các tay viết có phản ứng như nào về vụ này. Anh ấy bảo tất nhiên là nhiều ý trái chiều rồi. Tư lệnh ngành thì trả lời phỏng vấn cực kỳ tâm tư với thế sự. Đa số các nhà giáo im lặng vì họ chán. Dân mạng ngày nào chẳng lấy bộ Y Tế, bộ Giáo Dục, bộ Quốc Phòng ra bàn tán như thể có người nhà làm trong văn phòng Quốc Hội. Nhà văn Nhí Nhố ngắt lời, nói chen vào, rằng có sao mới bàn tán chứ ai dựng chuyện làm gì. Anh Cụt Hứng đang gặm cái xương vịt, vừa nhai vừa nói thôi cụng ly đi chúng mày, gặp nhau cái là tranh luận. Toàn chuyện với vẩn. Anh Ếch Ộp ngự lên, nói vớ vẩn là vớ vẩn thế nào, nói chuyện với ông chán bỏ xừ. Hai gã đực rựa làm người nghe cứ ngồi thừ một chỗ.
   Bỗng ngoài cổng có tiếng hú hét oang oang, cả nhóm chạy ra xem tình hình, giải quyết mâu thuẫn cho bọn thanh niên đánh nhau. Ơ thế là giải tán một cách khó hiểu. Một cuộc gặp mặt và tranh luận chưa có hồi kết vẫn còn bỏ ngỏ. Chắc chờ lần họp sau. Biết bao giờ...
Thành phố Buồn Muôn Thuở, 14/11/2014
Nhũ Thị Lép
***
Tây mới đọc trộm nhật ký của Nhũ Thị Lép đấy. Nhờ có trí nhớ siêu phàm nên biên lại cho cả làng cùng hóng. He he. Đọc trộm nhật ký của người khác thích thật. Tò mò quá nhể. He he 

0 comments:

Post a Comment