Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Monday, April 20, 2015

BỒNG CHANH ĐÃ GIÚP ANH QUÊN EM

April 20, 2015

Share it Please

   Lâu lắm rồi hắn mới mở hộp thư điện tử cũ. Trong đống thư thông báo mời xem bài viết mới của các trang mạng mà hắn đã đăng ký tài khoản, có thư của nàng. Chỉ một câu gọn lỏn: “Anh dạo này thế nào?”. Trả lời sao đây? Chẳng lẽ kể với nàng rằng sau giây phút chia tay nàng chỉ vì hắn chưa xin được việc, cộng thêm về nhà thấy bọn cò mồi dụ dỗ bố mẹ đưa tiền xin việc cho hắn, hắn quyết định ra mé sông để tự sát. Thế nhưng đứng trước dòng sông cuồn cuộn chảy mãi không ngừng, hắn thấy lòng vơi đi chút ít và thậm chí còn bị thu hút bởi cảnh vật xung quanh. Hắn nhận ra mình đã ở nhà quá lâu rồi, còn nhiều điều thú vị về thiên nhiên vạn vật chưa khám phá. Hắn quên mục đích đến đây là để chết…

   Hắn thấy một con chim Bồng Chanh đứng trên một cành khô chỉa ra lòng sông. Cái đầu của nó nhích qua nhích về nhau nhảu linh hoạt. Bỗng vù một phát, nó gieo mình vào dòng nước và trở lại với một con cá đang giãy đành đạch ngang mỏ. Nó nhắp mở cái mỏ một cách thuần thục để vừa giữ vừa xoay chiều con cá nằm theo chiều dọc của mỏ rồi nuốt.

   Một lát sau, lại có một con Bồng Chanh khác đến đứng bên nó. Nói là đứng bên nhưng khoảng cách cũng phải bằng nửa cánh tay. Con mới đến cũng có tài bắt cá điêu luyện như con kia nhưng thứ vị thay, nó vừa gắp giữ con cá đang giãy ấy vừa nhảy lò cò từng đoạn nhỏ tiến lại gần con kia và nhứ con mồi về phía nó. Con Bống Chanh chủ của cành cây kia không thèm đếm xỉa đến hành động mời xơi cá. Hắn nghĩ cái con mới đến ấy chắc chắn là chim trống. Nó muốn tán con chim mái đây mà. Con mái không ăn nên con trống phải tự xử. Và nó lại kiên nhẫn bắt con cá khác về. Lại bị chim mái từ chối. Sau vài lần như thế, bỗng dưng hắn thấy con mái nhận con cá từ mỏ của con chim mới đến. Thế là gần như nguyên buổi ấy, con mái không phải làm gì. Nó chỉ việc đứng ngắm dòng nước trôi và ăn cá tươi do con trống bắt về. Sau một buổi bắt cá cho “tình yêu”, con chim mới đến cũng được nhảy lên lưng con mái và chúng nó thực hiện hành vi chẳng khác gì loài gà đạp mái. Con trống ký mỏ lên đầu con mái và phần đuôi hai đứa dính vào nhau trong chốc lát. Hắn cười ý vị, thẩm hỏi “Kiệt sức chưa cu? Chỉ vì vài phút sung sướng ấy mà mất cả buổi bắt cá cho nàng. Ngu hết sảy”. Hắn ngước lên nhìn bầu trời, ngẫm rằng hắn cũng ngu, cũng một thời đong đưa với gái, làm mọi thứ cho nàng. Nhưng rồi đùng một phát, nàng chán nàng bỏ hắn đi theo một người xa lạ. Suýt nữa hắn tự tử vì tình nữa chứ. Hắn lắc đầu tự cười bản thân mình.

   Đang lẩn thẩn, hắn thấy con chim mái bay lồng lộn và há mỏ  như đe doạ gì đó. Có một con chim lạ đến nữa. Khác hẳn thái độ với con Bồng Chanh đến lúc trước, lần này, con con Bồng Chanh (vốn là chủ của cái cành cây chỉa ra sông kia) bay lên đuổi đánh, cắn nhau với con mới đến. Nó không cho kẻ lạ được đứng yên trên lãnh địa của mình. Chúng quắp mỏ vào nhau, đôi cánh vùng vẫy, cùng bay xuống nước và cố dìm cho đối phương chết đuối. Hắn tò mò chờ kết quả cuộc đấu, bỗng có tiếng ủm và thấy nước bắn lên. Một con chim bay lên, con còn lại đang giãy giữa hai hàm răng của con chồn. Thế là một trong hai con Bồng Chanh đã bị ăn thịt. Hắn chẳng biết con còn sống là con cũ hay con mới đến nữa.

   Lát sau con trống trở về, hai đứa thay nhau khoét tổ trong đất. Chắc con mái cũ còn sống nên chúng nó mới tâm đầu ý hợp như thế. Thương thay cho số phần kẻ đi chiếm lãnh địa. Nó chưa kịp biết cảm giác thua hay thắng đã bị chồn ăn thịt.

   Thực ra lúc đó hắn chỉ biết đó là loài chim ăn cá chứ không biết tên gì. Về nhà, hắn vội vã gõ “Chim ăn cá” trên Google. May thay bỗng dưng ra hình ảnh con chim giống mình đã thấy. Họ bảo đó là chim Bói Cá. Chính xác thì những con chim mà hắn nhìn thấy là Bói cá Bồng Chanh thuộc bộ Sả. Hắn cứ bị rối rắm bởi danh pháp của các loài chim. Hắn tò mò tìm hiểu và rồi quên đi thói quen nhắn tin gọi điện cho nàng khi nào không hay. Hắn có niềm quan tâm mới nên cuộc sống cũng có nhiều đổi thay. Hôm nay nàng hỏi hắn như thế nào. Hắn chưa biết trả lời sao, Thôi để đó đã. Chắc thú rừng chỉ giúp hắn tạm cất quá khứ chứ hình như hắn chưa quên được nàng. Hắn sợ phải nhớ lại những ngày tháng mất nhau…
Buôn Ama Thuột, 20/4/2015
Lời: Tây Nguyên Xanh
Ảnh: Duy My

1 comments:

  1. Cuộc sống là vậy nhẩy khỏi vòng luẩn quẩn sẽ thấy tương lai

    ReplyDelete