Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Thursday, January 5, 2017

VỀ MIỀN GẠO TRẮNG NƯỚC TRONG

January 05, 2017

Share it Please

Du lịch ấy mà, theo Tây thì có hai kiểu, ấy là hưởng thụ các dịch vụ văn hóa và một loại có tên nửa Anh nửa Việt là du lịch chếch kin (check in). Hưởng thụ dịch vụ văn hóa phải có “thổ địa” dắt đi hoặc ít nhất là lôi bè cánh đi cùng thì mới ra câu chuyện được. Mà lần này Tây chỉ muốn đi một mình như là để tin rằng những cái tên trên bản đồ có thật. Được đi hết một con đường tỉnh lộ huyết mạch của mỗi tỉnh thành thành trên cả nước là ước mơ của Tây. Vậy nên là du lịch chếch kin


Chưa bao giờ đi “phượt” đơn giản như thời buổi này. Thật! Này nhé, chuẩn bị đến ngã ba ngã bảy thì đã có biển chỉ dẫn đích đến của các hướng. Còn những đường xương cá nhỏ lẻ thì hỏi bằng mồm cho nhanh. Vấn đề ăn ở lại càng chả phải lo. Nhà nghỉ với khách sạn nhan nhản đến nỗi người ta trêu nhau rằng dân Việt ta yếu, đi được một đoạn đã nghỉ he he. Vấn đề là thân gái đi một mình lòng vòng hơn 200 cây số bằng xe máy ở vùng đất lạ hoắc, kinh bỏ mịa.


Nói thật là Tây cũng sợ lắm. Nào là lỡ thuê phải cái nhà nghỉ của bọn chuyện bắt gái bán sang Cam Pốt, hoặc nửa đêm chỉ đơn giản là bị giết người cướp tài sản (dù rằng tài sản của mình chả có gì nhiều). Hoặc xui xui bị xe húc thà chết thì không nói làm gì, sống dở chết dở, thầy bu phải nuôi vật vờ cả đời thì có tội với đấng sinh thành chứ đùa à. Đắn đo lắm nhưng… Tây nghĩ nát rồi. Hôm nay Tây sợ thì mai Tây cũng sợ. Cả đời cứ sợ thì biết bao giờ tự do??? Thế là đi…

Hân hoan đến nỗi 4 giờ đã xuất phát từ Tây Ninh rồi. Vừa chạy xe vừa hát đi hát lại nhõn câu “ miền Tây ơi, vựa lúa miền Nam hai mùa mưa nắng”. Say sưa đến nỗi vượt đèn đỏ hai lần. Bị người đi đường chửi hai lần mới tỉnh ngộ. Đến cái lúc chạy nghiêm túc lắm lắm thì bị tuýt còi. Thế mới oái oăm. Lưới trời lồng lộng là đây! Ham hố chụp cảnh ven đường nên lớ ngớ thế nào, thả chìa khóa xe vào cốp rồi thản nhiên ấn đóng cốp sau khi lấy máy ảnh ngay trên cầu Rạch Miễu. Mém khóc! Vẫy đại một người đi đường kêu cứu. Thế là banh mạnh cái cốp hé ra cho mình luồn tay vào lấy chìa khóa. Cái cốp bị lệch chốt tí nhưng cơ bản vẫn khóa được bình thường.

Cố gắng đi sớm để mong về đến Bến Tre vẫn kịp chụp cảnh làm những cái bánh Phồng cuối cùng của ngày ở huyện Giồng Trôm nhưng không kịp. Cứ ngỡ mùa này gặp được gieo sạ lúa là may. Ai ngờ được gặp cảnh gặt lúa bằng tay. Về đồng bằng, thấy được tí rơm tí rạ, tí lúa gặt trên đồng, bình yên dễ sợ. Thế đã. He he. Mai kể tiếp.
Tây Ninh, 3/1/2017
Tây Nguyên Xanh

0 comments:

Post a Comment