Tác giả ảnh: Hoàng Như Mai |
Công việc quần quật khiến con người ta muốn nằm trên giường
và nghỉ ngơi hơn là phải lục tục xuống bếp nấu ăn. Người ta dường như ít có sức
quan tâm nhau nữa. Cảm thấy bị bỏ rơi,
cô đơn, rồi lùng bùng trong mớ suy nghĩ tại sao lại bị như thế. Và bệnh trầm cảm
len lõi trong từng nơ ron thần kinh khi nào không biết. Mỗi ngày nó riết khối
não đau nhức đến chán chường mọi thứ. Hắn mác bệnh trầm cảm đã lâu nhưng những
chứng bệnh về tâm lý vẫn chưa được xã hội quan tâm đúng mực. Chỉ vì một lần cãi
cọ trong bữa ăn, hàng xóm nghe loáng thoáng hắn hét to rằng cô làm vợ kiểu gì
mà cơm nấu khô qoeo, canh mặn chat thế. Rồi bỗng hôm sau người ta hay tin hắn tự
sát. Và cái sự nấu cơm dở của vợ hắn bị đưa lên mặt báo, người ta viết như thể
ám thị cô là kẻ sát nhân không dao.
Cái lý do hắn chết giúp lượt xem
của một bài trang tin tăng vọt. Doanh thu trang ấy tăng mạnh nhờ một cái chết.
Chỉ cần ai đó bấm nút chia sẻ rồi viết đệm thêm đôi câu dẫn lời kiểu như là “vợ
ơi, nếu em không muốn mất anh thì hãy nấu cơm ngon ngon một tí”. Người ta bình
luận cười cợt thế nào đó, rồi lại tò mò vào xem. Hiệu ứng cứ thế lan truyền.
Các nhà truyền thông của các trang tin ấy đã dự đoán được hiệu ứng ấy. Cả xã hội dường như hả hê có tính quá khích
như một trong những biểu hiện của chứng trầm cảm.
Trầm cảm đang giết chết cả nghìn
người mỗi năm. Nó gieo rắc nỗi nghi ngờ cho người đang sống từng phút giây.
Kinh hoàng!
Tây Ninh, 19/8/2017
Tây Nguyên Xanh
0 comments:
Post a Comment