Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Saturday, December 23, 2017

HAI SỐ PHẬN PHIÊN BẢN NAI RỪNG

December 23, 2017

Share it Please
     Đó không phải là Kane và Able trong tiểu thuyết của nhà văn Jeffrey Archer mà hai con nai sinh ra ở hai đất nước cách nhau nửa vòng trái đất. Chúng mang hai số phận…
***

Sáng hôm qua (22/12/2017), ở một phiên chợ ven rừng, một người đàn ông dân tộc Khơ Mú vác một con nai rừng vừa mới săn hôm trước đó với giá 5 triệu đồng để về nuôi 7 đứa con. Câu chuyện do một bạn đi chợ phiên hôm qua chụp lại và inbox khiến Tây mường tượng cảnh nai rừng Việt Nam lẩn trốn con người nhưng cuối cùng vẫn bị săn cho bằng được.
 
Nguồn ảnh: Internet
    Cũng thân phận nai nhưng con nai nọ được sinh ra ở Colorado, chúng đến trước cửa một hiệu bánh, chủ tiệm cho nó một miếng bích quy sô cô la. Nó ăn ngon lành và vào rừng. Tưởng rằng nó no rồi thì đi luôn chứ. Ai dè nửa tiếng sau nó kéo cả bè lũ nhà nó đến đưa khuôn mặt lơ ngơ cầu khẩn đúng kiểu “giả nai” để xin ăn tiếp. Tất nhiên là chúng được ăn. Chúng được chụp ảnh lưu niệm và được chia sẻ trên mạng xã hội.
***
    Nghĩ gì về hai câu chuyện có thật này. Tây không phải đem hai câu chuyện này ra để cho các bạn chính trị hóa lên rằng ở thân phận động vật hoang dã và cả con người ở xứ giãy mãi không chết khác một trời một vực so với ở xứ thiên đường một người làm trăm người hưởng. Tây chỉ nghĩ là chúng ta hình như không còn cách nào khác để giúp người sống ven rừng ngoài việc đi từ thiện thì phải. Đúng là một miếng khi đói bằng một gói khi no nhưng dường như năm nào ở cái nơi ấy cũng…đói và dường như đất ở đó chỉ toàn kim loại, không trồng nổi cây, người không nuôi nổi súc vật và đều như bắp, năm nào cũng gặp thiên tai. Thế là dân phải vào rừng săn thú nuôi con.

   Có cách nào ngăn cản dòng người bất mãn (có thể lẫn cả tham lam) đi sâu vào rừng dựng nhà dựng cửa không? Rồi bỗng dưng có đoàn thám hiểm nào đó đi về, chụp ảnh và đăng đàn xa xót nơi này không có điện. Đèn sáng đến đâu, dân tràn về sống đến đó. Thế là mất rừng và có cả đam chém bắn nhau, đốt rẫy nông sản của nhau để trả thù, giành đất như vụ mới xảy ra ở Dak Lak vậy.
***

    Nai không có số phận, chỉ là kẻ viết bài này tự tạo số phận cho chúng nó. Duyên cớ gì mà tư duy của người ở Colorado và ở xứ Việt khác thế? Không, Tây không muốn đổ lỗi cho giáo dục. Vì giáo dục chỉ là biểu hiện của cái gì đó không hẳn là văn hóa. Nó là một thứ nhận thức rất mơ hồ ở xứ họ nhưng mờ nhạt ở xứ ta. Nó là thứ còn lại sau cùng khi người xứ ấy mất hết tất cả. Một nền tảng! Là gì….đành đánh dấu chấm hỏi thôi.
Bình Dương, 23/12/2017
Tây Nguyên Xanh

0 comments:

Post a Comment