Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Saturday, March 10, 2018

CÁI KẾT NGỌT CHO HỢP ĐỒNG CHỜ CHỈ TIÊU BIÊN CHẾ

March 10, 2018

Share it Please


    Trong một tiệc cưới con của cô đồng nghiệp, khi chủ nhà đến bàn chúc rượu, anh nói cô cạn với con ly này nhé cô, ly cuối cùng trước lúc chia phôi mãi mãi. Chắc không còn dịp nào ngồi cùng mọi người nữa rồi cô ạ…

   Anh là một trong 600 (báo chí chỉ đưa tin 500) giáo viên nằm trong diện buộc thôi việc của huyện Krong Pak, tỉnh Dak Lak vào ngày 9/3/2018 vừa qua. Anh đã dạy được gần 10 năm nay. Mỗi một năm anh phải biếu hiệu trưởng 20 triệu để được gia hạn hợp đồng vào đầu năm học mới, ngày tết phải có thùng bia nhờ vả cô kế toán cân đối ngân sách để chi tiêu sao cho vẫn có lương cho nhân viên hơp đồng. Hợp đồng lao động của anh có cái tên miệng rất mỹ miều ấy là “Hợp Đồng Chờ Chỉ Tiêu Biên Chế”. Khởi đầu muốn có được kiểu hợp đồng này phải mất (tỉnh theo giá việc làm năm 2013):
- 120 triệu cho suất giáo viên tiểu học, mầm non, giáo viên dạy Văn, Sử, Địa, sinh, công dân, kỹ công và nông, thể dục bậc THCS,
- 150 triệu cho suất giáo viên Toán, Lý, Hóa, Tiếng Anh cho bậc THCS.
- 200 triệu cho suất giáo viên Văn, Sử, Địa, Thể dục cho bậc THPT.
- 230 triệu cho suất giáo viên Toán, Lý, Sinh, Hóa, Tiếng Anh bậc THPT.
- Một suất trong trung tâm giáo dục thường xuyên của huyện là 180 triệu.

    Đưa trước 100 triệu, khi nhận quyết định thì giao đủ. Khi nhận quyết định ai cũng nở mày nở mặt bởi cái hợp đồng có nghĩa là không năm nay thì năm sau, hễ có chỉ tiêu biên chế thì chỉ cần thêm khoảng 50 triệu nữa thì sẽ được là biên chế mãi mãi chứ cái bọn chỉ là hợp đồng suông, không nằm trong chỉ tiêu biên chế thì không bằng. Hồi ấy ai muốn quen môi trường sư phạm ở huyện Krong Pak thì phải biết cái thuật ngữ “chạy ông L”. Nay ông L chuyển việc khác, những hợp đồng ông đã ký bị cắt sạch. 600 bạn ôm nhau trong ngày hôm qua 9/3.

   Tôi đã có 3 năm ở nhà để khao khát cái hợp đồng như thế. Không xin được vào ngày ấy có thể là cái may của hôm nay. Bởi tôi chỉ thích làm cho doanh nghiệp nước ngoài. Xưa vì nhỏ con nên bố mẹ tôi mói không tin người ta mướn người nhỏ con như tôi. Dẫu biết rằng thợ may, thợ ảnh, chủ quán ăn… phải mất khoảng ít nhất 100 triêu để làm vốn đầu tư cửa hàng. Cái tiền xin việc ấy âu cũng là một dạng dầu tư như bao nghề khác thôi. Chỉ là ghét cái sự rao giảng rằng hệ thống giáo dục luôn trong sạch. Tây Nguyên xa xôi heo hút, ai thèm đâm đơn lên trên ấy dạy. Nghĩa là cứ học sư phạm ra thì nếu không xin được ở đồng bằng là lên Tây Nguyên mà hốt việc. Mỡ đấy mà húp!
Bình Dương, 10/3/2018
Tây Nguyên Xanh

0 comments:

Post a Comment