Ngày hôn lễ, tại
nhà thờ, Đức Cha hỏi con có đồng ý lấy người con gái mà sau khoảng hai chục năm
nữa cô ấy sẽ trở nên sồ sề, những to toan sẽ khiến cô ấy cáu bẩn với con và nhất
là chuyện chăn gối sẽ là nỗi ngán ngẩm không? Hắn mỉm cười (thầm nghĩ cha xứ
này hài hước quá), nói đồng ý.
Mười lăm năm sau, hắn
đã là bố của hai đứa con. Một ngày nọ, các con đang tuổi học vày học vò, đi học
thêm học bớt các kiểu cho đủ kiến thức cho những kỳ thi quyết định. Chúng ăn
xong là buông đũa đó, leo lên bàn học nên một tay vợ hắn dọn dẹp hết. Có một
ngày, hắn thấy cái chậu đầy bát đĩa, tưởng vợ vắng nhà nên hắn rửa cho gọn chỗ.
Hắn cẩn thận lắm mà thế quái nào vẫn bị rơi cái bát trong vô thức. Vợ hắn bỗng
từ trong nhà thò đầu ra. Thế là hắn bị chửi, trời đất thánh thần ơi, tôi có sai
có khiến ông rửa bát đâu mà ông làm bể cái bát to của tôi rồi. Của một đống bạc
đấy trời ơi. Nhà thì đã nghèo còn vụng như này thì lấy gì mà bỏ vào mồm trời ơi.
Chả nhẽ đánh vợ. Nàng ta lại chả bù lu bù loa cho xóm giềng nghe ấy à, chán, hắn
bỏ đi uống rượu với bạn bè.
Có hôm đi phố mua
mấy thứ nông cụ. Tiện thể thấy cái nồi vừa dày vừa to lại vừa rẻ. Hắn mua một
cái về hí hửng khoe vợ ngay. Vợ hắn nghe thấy giá tiền thì mặt xanh nanh vàng
chửi ông là cái đồ phá gia chi tử, muốn mua cái gì trong nhà này đều phải hỏi
tôi chứ mua ba cái thứ tào lao này mà làm gì. Hãy tưởng tượng cảm giác muốn
giúp ai đó nhưng giúp xong thì bị té tát, bạn sẽ hiểu tâm trạng của hắn lúc đó.
Lại chả nhẽ đánh vợ cho thiên hạ bu vào xem. Lại say…
Hôm nay ngày tám
tháng ba, những kẻ ăn trắng mặc trơn rủ nhau mua hoa hồng tặng vợ. Hắn cũng muốn
thể hiện nhưng thôi, chả dại mua làm gì. Hắn biết tính vợ. Nàng ta cắc ca cắc củm
giành dụm lắm. Thế rồi hắn nói với vợ rằng mẹ chúng nó à, hôm nay thiên hạ vợ
chồng con cái rủ nhau đi giã ngoại, ăn uống các thứ. Con cái nhà mình không được
thế, cũng tội chúng. Hay mẹ đi mua ít lòng heo về bố đổ dồi cho cả nhà mình ăn
nhé. Vợ hắn tỏ vẻ khó hiểu lắm, vừa như cảm động lại vừa lạ lạ làm sao ấy.
Nàng ta đi chợ về.
Chồng rửa lòng, vợ rang lạc thái rau. Chồng nhồi mọi thứ rồi đem luộc. Dồi vừa
chín, hai vợ chồng chụm hai cái đầu lại vừa thổi vừa ăn thử xem có ngon không.
Rồi họ nhoẻn miệng cười, cứ như thể cái thời mới cưới. Con cái đi học về, thấy
mâm cơm thịnh soạn, nghe chúng vỡ òa với cái từ oa và khen cơm nhìn ngon thế sướng
trong lòng.
Tối về, con giải bài
tập. Bố mẹ giải tỏa những hờ hững đang vướng trong nhau…Hết ngày!
Thủ Dầu Một, 8/3/2018
Tây Nguyên Xanh
0 comments:
Post a Comment