Mọi trao đổi xin liên hệ: bientaynguyen@gmail.com

Thursday, June 7, 2018

CÁC BẠN LÀM GÌ ĐỂ KHÔNG BỊ ÂN-PHỜ-REN TRONG GIAI ĐOẠN NÀY?

June 07, 2018

Share it Please

    Những ngày này các cụ làm gì để xem được các phe choảng nhau, mổ xẻ vấn đề cho thông não mà vẫn không bị hủy kết bạn hoặc bờ lốc? Tây đang run các cụ ạ. Trâu bò oánh nhau, ruồi muỗi bẹp dí. Bên nào cũng biên hay cả. Hay thì bấm like thôi. Cơ mà sợ phe kia tìm diệt những đứa tán thành những đứa có quan điểm trái mình. Ấy là nỗi sợ thứ nhất.

    Cái sợ thứ hai, là sau khi bóp trán suy nghĩ ra từng câu câu viết hay nhất, đăng lên phát, các cụ của các phe sẽ ngồi hóng like, share và còm khen các cái. Số lượng không đạt, các cụ ấm ức trong lòng. Cảm thấy cái phờ ren lít của mình có vẻ đông mà vô dụng quá. Các cụ ngồi vạch danh sách bạn ra, ngắm từng đứa, những đứa ngồi run không dám like như Tây dễ bị ủn đít lắm.

   Thứ ba, đọc lắm thì cũng có lúc ngứa mồm nhả chữ. Biên gì? Chưa hiểu vấn đề mà biên thì bị chửi a dua. Biên những lời gan ruột đau đáu tí, ờ thì có thể là lắm like mí còm nhưng có một nỗi sợ khi bài viết hay quá, ấy là những cái share. Ý đồ của những cái share mới thực sự đáng quan tâm. Có thể bài viết ấy chả hay lắm nhưng mà chả ai biết viết hoặc biết nhưng chả muốn ra mặt. Nhân thể có kẻ biên đúng ý mình, bấm share phát. Cái share này lành tính. Share ác tính là share về nhà kèm theo những lời kiểu như cảm ơn tác giả đã lên tiếng vì thế nọ thế kia. Thế là vô tình bài viết của kẻ sĩ bị vơ vào cùng một luồng tư tưởng nào đấy. Nó được chính trị hóa lên. An ninh mạng sờ gáy các bạn ngay. Vì đôi ba lời lên mạng, tự dưng sếp đuổi việc mình do sợ rầy rà an ninh các cái. Bỗng dưng con cái mất cơm ăn. Xã hội vẫn thế…Sợ quá đi chứ.

   Vậy thôi im mồm, chờ cho qua đận này nhỉ? Không được, trang nào lâu ngày không đăng gì là được xếp vào “tàu ngầm cõi mạng”, bị ủn luôn, đếch nói nhiều. Thôi thì biên cái gì đó kiểu như hôm qua rủ bồ vào nhà nghỉ. Cả đêm chăn ga gối đệm phẳng phiu, cảm thấy đời thật hẩm hiu. Hĩ hĩ. Kiểu gì cũng có người nhảy vào còm ố ồ nhẽ thằng bồ cần uống thuốc ngâm con bổ củi ngay. Và ta sẽ thanh minh thanh nga các cái cho xôm trò. Xong bỗng dưng nhớ về những ngày mùa mưa Tây Nguyên xa xưa với kỷ niệm chơi trò ú tim, trốn sau đống củi, thấy con bọ cánh cứng mang tên bổ củi ấy. Ta bắt nó nằm ngửa rồi nó tự giật nẩy và lật úp lại nghe tách tách. Những gì liên quan đến tuổi thơ đều ngọt ngào và trung tính trong thời buổi chính trị nhiều phe. He he, từ nay Tây cứ biên về Tây Nguyên thôi. Hố hố.
Thị xã Bến Cát, 7/6/2018
Tây Nguyên Xanh

0 comments:

Post a Comment