Có hai mùa cà mưa dầm mưa dề mà mình nhớ nhất là mùa năm 2006 và mùa 2011, trời mưa từ khi hái bói đến ngày 30 tết mới hửng nắng. Bình thường nhé, bắt đầu hái bói vào cuối tháng 8 âm lịch, tập trung toàn bộ nhân lực hái trong hai tháng 9 và 10 là xong. Riêng tháng 11 phơi, xay, tháng Chạp dí vòi bơm bằng mô tơ từ giếng lên xối nhà và sân cho trôi hết bụi trấu cà phê rồi ăn tết. Thế mà hai năm ấy, chiều ba mươi tết mới nhặt được những hạt cà phê cuối cùng trên sân tạm gọi là khô, có thể tích trữ được đến ra tết để xay ra nhân xô. Mấy tháng cuối cùng của năm, mưa lâm thâm, lạnh căm căm, mặc áo mưa đi hái cà. Căng bạt lưới che mưa để ăn trưa. Bưng chén cơm lên nước trôi theo đất nhỉ tong tong xuống chén cơm và khay đồ ăn. Bởi vì trải qua những cảnh như thế nên ba má cũng như các phụ huynh ở quê mình, ít ai cho con cái ra ngoài lô phụ giúp việc chăm sóc hoặc thu hái cà phê. Những đứa trẻ sinh ra và lớn lên ở nhà trồng cà phê như mình, chỉ có ăn, đi học thêm ở nhà thầy và ngủ. Cái nhà cũng không phải quét, chén không cần rửa. Không đỗ đại học quốc lập thì bố mẹ chịu khó cắn răng đóng học phí cho học trường dân lập. Không bao giờ để con phải ở quê làm cà phê, trừ khi con thực sự chán học, muốn ở nhà mua lô trồng cà.
Mình cứ ngỡ cái sự mưa của hai năm ấy là bất thường, nhưng té ra theo như người thầy dạy Toán của mình nói thì mưa như thế mới đúng thời tiết của Tây Nguyên thời những năm 76 đến 80 của thế kỷ 20. Cái thời heo rừng còn vào quấy phá lớp học ở một trường tiêu học cách Buôn Ma Thuột 38 km. Cái thời mà cô cả trò cùng ôm nhau khóc vì sợ thú rừng ấy. Rừng bị chặt nhiều quá nên Tây Nguyên nắng nhiều hơn mưa, bọn mình sinh trưởng trong thời biến đổi khí hậu nên cứ thấy những gì vốn dĩ của miền đất này thì lại thấy xa lạ.
Bình Dương, 1/12/2020
Tây Nguyên Xanh
---Kỳ sau: KỶ LỤC MẤT MÙA, HÁI 20 CÂY CÀ MỚI ĐẦY MỘT BAO URE
0 comments:
Post a Comment