Tôi may mắn được sinh ra trong gia đình có cà phê để bán vào cuối năm chứ hàng xóm tôi, có nhiều nhà, khi cà mới khô lớp vỏ đã có chủ nợ đến hốt siết trên sân rồi. Thế nên không phải ai cũng được hưởng cảm giác leo lên xe công nông cùng bố mẹ chở cà phê ra tiệm bán. Ra tới tiệm thu mua cà phê ấy nhé, họ sẽ dùng cái phễu nhọn chọc thủng đít bao, lấy ra cả nắm cà phê rồi đổ lên một cái máy đo độ ẩm. Xong ba lái xe lên bàn cân điện tử cho công nhân khuân vác vô kho. Cuối cùng cân cái xe không nữa là ra số ký cà phê. Chủ tiệm nhân với phần trăm độ ẩm để trừ bớt “lượng nước”, xong nhân với đơn giá. Mẹ ở ngoài này ngồi đếm tiền, mấy đứa con lăng xăng phụ bố mẹ nhận quà tết do chủ tiệm tặng. Chủ tiệm lấy bao của mình nên chờ bố lấy vỏ bao họ đền cho mình nữa là về…đi sắm tết.
Ngồi trên moóc xe công nông, mẹ hỏi bố tối nay muốn ăn gì. Bố nói mua một ký lòng bò về làm nổi lẩu, thêm xị rượu nữa, đặng rồi rồi kêu mấy chú láng giềng uống cho vui. Mẹ đồng ý ngay. Bọn trẻ con được mẹ hứa mua cho cái gì đó, thế là cười phớ lớ nhảy tưng tưng hoặc đập chân tay bùm bùm lên moóc xe.
Tết về trong cái se lạnh và nắng hanh hao của mùa khô Tây Nguyên. Và tết cũng là lúc những cây cà phê nở những nụ hoa đầu tiên cho mùa thu hoạch năm sau.
Bình Dương, 26/01/2021
Tây Nguyên Xanh
---
Đón đọc kỳ cuối: NGHĨ DÀI VỚI CHỈ DẪN ĐỊA LÝ SẢN PHẨM NÔNG NGHIỆP VIỆT NAM
0 comments:
Post a Comment